Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 178

Tên sát thủ dường như nghĩ ra điều gì.

Hắn mặc kệ, cứ thế lao vào bên trong tòa nhà.

Vừa lao vào hắn đã phải há mồm trợn mắt khi nhìn thấy cảnh tượng ngay trước mặt.

Hắn nuốt nước bọt ừng ực.

Sao có thể?

Trong tòa nhà trống không không một bóng người. Chỉ còn lại chiếc ghế nơi Đóa Đóa từng ngồi, người thì không biết đã đi đâu.

Không thể nào?

Một lúc sau, điện thoại của hắn đổ chuông, đầu dây bên kia là giọng nói của Tần Cao Văn.

“Quay đầu lại nhìn chỗ mình vừa đứng đi”.

Tên sát thủ qua người lại thì nhìn thấy địa điểm mình vừa đứng có một người.

Đó chính là Tần Cao Văn.

Bên cạnh anh chính là cô con gái Đóa Đóa.

Cảnh tượng đó đủ để hắn nổi hết da gà, điều khiến hắn hãi hùng nhất chính là thứ mà Tần Cao Văn đang cầm trong tay.

Đó chính là chiếc điều khiển từ xa đang được đặt trong tay phải của anh.

Giờ Tần Cao Văn chỉ cần khẽ ấn là sẽ gây ra một vụ nổ khủng khiếp và hắn thì cũng toi đời.

Tên sát thủ thở dốc qua điện thoại: “Anh, anh đã làm kiểu gì vậy?”

“Chút trò vặt vãnh của anh mà cũng đòi đấu với tôi sao? Ngu lắm! Tôi sớm đã biết anh núp ở đâu rồi, chỉ cần biết rõ điều đó thì tôi có thể tránh được tầm nhìn của anh, vậy thôi”.

Hắn biết những gì Tần Cao Văn nói đều là sự thật.

Tần Cao Văn tiếp tục nói với tên sát thủ: “Chỉ cần thoát khỏi tầm nhìn thì mọi việc có thể hóa giải. Tôi lẳng lặng đi vào trong tòa nhà từ đường nước, sau đó cứu con gái tôi”.

Tên sát thủ run lẩy bẩy.

Sao hắn có thể quên điều đó được chứ?

“Vậy anh có thể nói tại sao lại cố tình xuất hiện trước mặt tôi không?”

Tần Cao Văn cười lạnh lùng: “Anh có biết trên đời này đau khổ nhất là điều gì không?”

Tên sát thủ không hề trả lời.

“Đó là khi anh cho người khác một chút hi vọng nhưng ngay sau đó lập tức đẩy người ta xuống vực thẳm. Đó chính là điều thú vị nhất”

Ý của Tần Cao Văn là gì? Đương nhiên hắn hiểu, anh cho hắn cảm giác giả tưởng rằng hắn có thể giết chết được anh.

Sau đó trong nháy mắt đẩy hắn xuống vực.

“Anh có thể tha cho tôi không?”

Cuối cùng thì tên sát thủ cũng cảm nhận được thế nào là sự sợ hãi đích thực.

Xung quanh hắn chỗ nào cũng được gài bom, Tần Cao Văn chỉ cần ấn nút điều khiển trong tay thì tới khi đó hắn sẽ biến thành khói bụi.

“Muốn tôi tha cho anh cũng không thành vấn đề, nói cho tôi biết rốt cuộc ai muốn anh giết tôi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK