Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 224

Sự việc sao có thể như thế này chứ?

Tần Cao Văn đi từ từ lại gần ông ta, dùng tay bóp cổ ông ta nói: “Ông có tư cách gì ra oai trước mặt tôi, hôm nay rốt cuộc ông có làm hay không?”.

Ông Cao lắp bắp nói: “Vừa nãy tôi nói với cậu rồi, tôi là người của chính phủ, cậu đánh tôi lẽ nào không sợ bọn họ truy cứu trách nhiệm của cậu sao?”.

“Ông nghĩ tôi sẽ sợ chắc?”.

Thần sắc của ông Cao đột nhiên lạnh lùng, ông ta nghiến răng chửi: “Giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cấp trên, chờ họ đến thì cậu chết chắc”.

“Vậy sao?”.

Tần Cao Văn buông ông Cao ra, ngồi lên ghế bên cạnh nói: “Sếp của các người chắc là Trương Thiên Minh đúng không?”.

Sắc mặt ông ta hơi biến đổi.

“Cậu… sao cậu biết?”.

Trước đây khi Trương Thiên Minh nghèo khó, nếu không phải Tần Cao Văn ra tay giúp đỡ, e rằng ông ấy đã chết rồi.

Từ đó về sau, Trương Thiên Minh luôn muốn tìm cơ hội để báo đáp Tần Cao Văn.

Nếu lát nữa ông ấy tới đây thật, đến lúc đó người bị thiệt chắc chắn không phải anh.

Tần Cao Văn ngồi trên ghế, ung dung nói: “Ông hoàn toàn có thể thử, Trương Thiên Minh rốt cuộc có đến giúp ông hay không”.

“Chờ sếp của tôi đến, nhất định sẽ rút gân lột da cậu”.

Tần Cao Văn nói với vẻ không quan tâm: “Loại hèn nhát như Trương Thiên Minh, anh ấy vẫn chưa có cái gan đó đâu”.

“Được, đây là cậu nói đấy nhé!”.

Trương Thiên Minh lúc này đang ở trong phòng giải quyết công vụ.

Ông ấy là một người thiết diện vô tư, không cần biết gặp phải chuyện gì đều sẽ giải quyết công bằng.

Nhưng cũng chính vì tính cách cứng ngắc này, khiến Trương Thiên Minh đi trên con đường này không hề thuận lợi, cho dù năng lực làm việc của ông ấy rất giỏi, nhưng vẫn không được cấp trên tán thưởng.

Vì ông ấy không biết nịnh nọt.

Trương Thiên Minh dùng tay day trán, đột nhiên chuông điện thoại reo lên.

Cầm điện thoại nhìn, phía bên kia chuyền đến tiếng kêu khóc của ông Cao.

“Sếp, anh đang ở đâu thế?”.

Trương Thiên Minh nghe ra giọng khác lạ của ông Cao, liền tò mò hỏi: “Tôi đang ở phòng làm việc, đã xảy ra chuyện gì thế?”.

“Tôi xin anh, anh mau đến đây đi!”.

Thấy đối phương thể hiện quá gấp gáp, Trương Thiên Minh càng tò mò hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cứ từ từ nói”.

“Có người đến công ty chúng ta làm giấy phép kinh doanh, tôi không cho cậu ta làm, kết quả cậu ta ra tay đánh tôi”.

Bụp!

Trương Thiên Minh đập bàn, tức giận nói: “Lại có chuyện đó sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK