Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 53

Vương Bưu không có hứng thú với Tần Cao Văn. Hắn tin rằng thuộc hạ của hắn có thể xử lý anh một cách dễ dàng.

Giờ hắn không thể đợi thêm được nữa. Hắn muốn được thưởng thức mùi vị của Vương Thuyền Quyên.

Hắn đã chơi chán cái thể lại toàn mùi phấn trang điểm rồi. Dù họ có xinh đẹp thì cũng chẳng gợi nổi cho hắn chút hứng thú nào.

Mỗi lần mây mưa với những người phụ nữ đó, bọn họ thì cảm thấy thỏa mãn, nhưng Vương Bưu thì chưa bao giờ thật sự được giải phóng.

“Những chuyện đó không cần phải nói đâu. Cô gái tên Vương Thuyền Quyên rốt cuộc trông như thế nào?”

Đám đông chỉ biết cô là người đẹp số một của thành phố Minh Châu, còn cụ thể nhan nhắc thế nào thì không nhiều người biết đến.

Vua Hổ quay qua nhìn Vương Thuyền Quyên rồi vô thức nuốt nước bọt.

Cô gái này đúng là vô cùng xinh đẹp. Một vẻ đẹp không tì vết, ngũ quan sắt nét, cơ thể duyên dáng. Nhất là đôi chân dài kia, thật chỉ muốn mặc sức tưởng tượng.

“Đẹp ạ! Vô cùng đẹp, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào đẹp như vậy”.

Nếu không phải vì đang có nhiều anh em ở đây thì có lẽ Vua Hổ đã chẳng thể kìm chế, mà đã xử lý cô gái luôn rồi.

“Vậy đưa Vương Thuyền Quyên về đây trước, để tôi cưng chiều cô ấy. Còn về phía Tần Cao Văn để cho thuộc hạ xử lý là được rồi”, giọng điệu Vương Bưu dấy lên sự hào hứng.

“Không thành vấn đề đại ca”.

Vua Hổ tắt máy, xoay hai tay, đi tới trước mặt Vương Thuyền Quyên, túm tóc cô gái và hít một hơi thật sâu.

Đợi sau khi đại ca dùng xong thì Vua Hổ nhất định sẽ trở thành người thứ hai thưởng thức hương vị của Vương Thuyền Quyên.

“Các…các người định làm gì?”

Giọng nói của Vương Thuyền Quyên khẽ run lên, đôi mắt ánh lên sự sợ hãi giống như một con thỏ nhỏ khiến người khác cảm thấy đáng thương.

Điều này càng khiến suy nghĩ dã thú của Vua Hổ bị kích thích.

“Vương Thuyền Quyên, nhất định bọn tôi sẽ cho cô có một đêm khó quên suốt đời”.

Sau đó Vua Hổ vác Vương Thuyền Quyên rời đi. Cô ra sức giãy giụa và gào khóc: “Đồ khốn, mau thả tôi ra!”

“Hehe, thả cô sao? Nằm mơ đi, có thể chơi một đêm với cô gái như cô thì dù ông có chết cũng thấy đáng”.

Nhìn thấy Vua Hổ vác Vương Thuyền Quyên biến mất trong bóng tối, những người anh em còn lại cảm thấy ngưỡng mộ.

“Nghiêm túc vào, sau khi xử lý thằng Tần Cao Văn, quay về cũng sẽ có phần của mấy đứa”.

Giọng nói của Vua Hổ từ xa vọng lại khiến cho cái đám kia trở nên hào hứng.

Mười mấy tên xử lý Tần Cao Văn chẳng phải là quá dễ dàng sao?

Thậm chí phần lớn bọn chúng đều cảm thấy chuyện này đúng là chuyện bé xé ra to.

Đối phương có mạnh thì đã làm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK