Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 158

Đợi đến ngày ông Hai đã già cả thật sự thì thực lực của hắn cũng phải đủ mạnh, để tiếp quản được sự phản bội điên cuồng của những môn phái khác.

“Con biết rồi, thưa bố”.

Tiểu Hoa quay người rời khỏi phòng.

Sau khi ra bên ngoài, Tiểu Hoa lấy điện thoại ra gọi. Một lúc sau, một tên mập thở hổn hển chạy tới.

Tên mập này đứng trước mặt Tiểu Hoa, không ngừng thở dốc: “Bang chủ, anh tìm tôi có việc gì không ạ?”

“Đưa giúp Tần Cao Văn một bức thư”.

Tên mập tái mặt, không ngờ ông Hai lại nhanh chóng gửi chiến thư cho Tần Cao Văn đến vậy.

“Tôi biết rồi”.

Nhìn bóng dáng tên mập dần biến mất, Tiểu Hoa khẽ nheo mắt lầm bầm: “Tần Cao Văn à Tần Cao Văn, hi vọng là anh biết điều, tốt nhất là đừng có làm chuyện gì hồ đồ, dù sao thì tôi cũng không muốn giết anh”.

Trời đất mịt mờ, thi thoảng lại có tiếng sét nổ rền, sấm chớp đùng đùng phá vỡ bầu không khí đang oi bức.

Trong phòng hai bố con đang ngồi với nhau, chẳng ai nói gì. Sắc mặt họ trông vô cùng khó coi.

Đó chính là bố con của Dương Thiên Nguyên.

Chuyện xảy ra hồi ban ngày đã để lại ấn tượng quá sâu sắc đối với bọn họ khiến cho hai bố con họ nhận ra sự đáng sợ của Tần Cao Văn khi anh chỉ dùng một chiêu đã đánh bại được Mã Thiên Long.

Phải làm sao đây?

Lúc này Dương Hạo sợ lắm rồi. Sớm biết vậy thì đã không dây vào?

“Con có cách gì không?”

Vẫn là Dương Thiên Nguyên lên tiếng trước

Dương Hạo suy nghĩ một lúc rồi nói: “Bố, hay là chúng ta gọi cho người của Huyền Thiên Môn?”

Đây có thể coi là hạ hạ sách rồi. Suy nghĩ của anh ta vốn là mượn Mã Thiên Long trừ khử Tần Cao Văn.

Nhưng giờ xem ra đành phải quay lại suy nghĩ ban đầu.

“Được”.

Dương Hạo lấy điện thoại ra gọi. Một lúc sau, giọng một người đàn ông trung niên ở đầu dây bên kia vọng lại: “Tìm tôi có việc gì không?”

“Tôi muốn hỏi một chút, thương lượng lần trước của chúng ta còn được tính không?”

“Đương nhiên còn rồi”.

Người đàn ông trả lời rất thoải mái.

Điều này khiến Dương Hạo thở phào, sau đó anh ta hỏi: “Giá cả vẫn như vậy chứ?”

“Giá tăng gấp đôi”.

Dương Hạo đứng bật dậy, cảm thấy kích động: “Ông nói gì, gấp đôi? Rõ ràng mới cách có hai ngày thôi mà, ông nói cũng vô lý quá!”

Vốn lần trước khi đưa ra yêu cầu, bọn họ bỏ ra mười lăm triệu tệ đã đủ đau tim rồi, lần này lại còn gấp đôi thì khác gì là rút gân, lột xương họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK