Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 131

Mã Thiên Hạo thở dài, giọng nói trở nên nặng nề: “Anh cả, không phải như vậy”

“Vậy rốt cuộc là có chuyện gì?”

Ngay sau đó Mã Thiên Hạo lại trả lời: “Em cũng không biết tên Tần Cao Văn lấy được tin tức ở đâu nhưng hắn đã biết trước tối nay chúng ta sẽ ra tay với đám nhân công đó nên đã sớm mai phục ở bên trong. Anh em bọn em xông vào vô ích. Hắn ở trong bóng tối mai phục, rồi chạy ra xử lý hết bọn họ.

Ngay sau đó, Mã Thiên Hạo dường như nhớ ra điều gì đó bèn nói: “Đại ca, anh nói xem trong đội chúng ta có khi nào có gián điệp, đã để lộ thông tin cho tên khốn đó không?”

“Không có”.

Mã Thiên Long phủ định luôn.

Một lúc sau hắn lại nói: “Nếu em nghĩ như vậy thì đúng là bị rơi vào bẫy của hắn rồi”.

Mã Thiên Hạo cảm thấy không hiểu ý của anh trai mình.

“Ý của anh là gì?”

Mã Thiên Long ngồi xuống hỏi: “Lần này thi haành nhiệm vụ, có tất cả bao nhiêu người biết?”

Mã Thiên Hạo nghiêm túc đếm số lượng thì chỉ còn có những sát thủ kia cùng với hắn và anh trai.

Ngoài ra thì không còn ai khác.

“Gián điệp thật sự cũng chỉ có thể xuất hiện trong nhóm người chúng ta, đúng không?”

Nghe anh trai nói vậy, Mã Thiên Hạo lập tức hiểu ra bèn trở nên cảnh giác và có phần hoảng sợ; “Đại ca, em không phải là gián điệp, anh luôn trung thành với anh”.

Những người chấp hành nhiệm vụ còn lại đều chết cả, chỉ có duy nhất Mã Thiên Hạo còn sống, hơn nữa lại chỉ bị gãy một cánh tay.

Nếu như bọn họ thật sự có suy nghĩ là trong nhóm có gián điệp thì đương nhiên sẽ đổ hết lên đầu hắn.

Mã Thiên Long an ủi em trai: “Em yên tâm, anh biết em vô tội”.

Câu nói của anh trai khiến Mã Thiên Hạo thở phào.

“Tần Cao Văn thả em về, ngoài việc muốn uy hiếp anh ra thì còn muốn khích bát ly gian mối quan hệ giữa hai chúng ta. Anh biết hắn nghĩ rằng anh sẽ coi em là gián điệp, tới khi đó tình hình của chúng ta càng thêm khó khăn”.

Nghe Mã Thiên Long phân tích, Mã Thiên Hạo bỗng cảm thấy ớn lạnh.

Hắn dấy lên sự lo lắng, từ khi bọn họ thành lập phái Thiên Long đến nay thì chưa bao giờ gặp phải chuyện đáng sợ như vậy.

“Anh cả, chúng ta phải làm sao? Hay là dẫn theo tất cả anh em giết chết hắn, em không tin mấy trăm anh em không đánh nổi hắn”.

Đối với cách nhìn nhận của em trai, Mã Thiên Long không hề đồng tình. Hắn lắc đầu nói: “Làm vậy thì giữ thể diện cho Tần Cao Văn quá, chỉ đối phó với một mình hắn mà phải cần toàn bộ cao thủ của phái Thiên Long ra tay, sau này mà truyền ra ngoài sẽ trở thành trò cười mất”.

Thái độ của hắn dành cho Tần Cao Văn cũng dần trở nên nghiêm túc hơn. Ban đầu Mã Thiên Long cũng giống như em trai mình, đó là không coi Tần Cao Văn ra gì.

Nhưng sau khi trải qua nhiều lần thất bại thê thảm thì Mã Thiên Long đã dần hiểu ra, sức đáng sợ của đối thủ này đã vượt xa sức tưởng tượng của hắn.

Lúc trước Vương Bưu chết trong tay hắn cũng không oan uổng gì.

Hắn cần phải đối đãi một cách nghiêm túc với anh rồi.

“Vậy anh có cách gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK