Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 555

Hai mẹ con Vương Thuyền Quyên chính là giới hạn mà người khác không được phép chạm vào của anh. Nếu ai to gan dám khiến họ bị tổn thương thì Tần Cao Văn quyết không bỏ qua.

Người đàn ông thần bí lên tiếng: “Anh Tần đang giả vờ như chúng ta không quen biết sao? Như vậy có thú vị không?”

“Tôi không hiểu anh đang nói gì?”

Đối với người đàn ông thần bí này, Tần Cao Văn không có chút ấn tượng nào cả.

Người đàn ông nói: “Lẽ nào anh đã quên việc Hoa Sen Tử Vong rồi?”

Hoa Sen Tử Vong sao? Kẻ này là người của Mãnh Hổ Môn.

Rầm!

Tần Cao Văn lao về phía người đàn ông, đấm thẳng vào ngực hắn khiến cho kẻ này đập mạnh vào bức tường phía sau, miệng bật máu nhưng hắn vẫn nở nụ cười quỷ dị.

“Anh Tần, trước khi ra tay với tôi thì anh nên nghĩ cho kỹ. Vợ con anh vẫn đang nằm trong tay tôi. Nếu như tôi có mệnh hệ gì thì tôi đảm bảo là vợ con anh cũng không sống được bao lâu đâu”.

Tần Cao Văn nghiến răng nói: “Anh đang uy hiếp tôi sao!”

Người kia lau máu nơi khoé miệng, lồm cồm bò dậy, ho húng hắng hai tiếng.

“Anh Tần đừng hiểu lầm. Tôi không hề có ý uy hiếp anh. Tôi chỉ đang nói sự thật, hơn nữa Mãnh Hổ Môn chúng tôi không thù không oán với anh, vậy mà anh dám cướp Hoa Sen Tử Vong của chúng tôi thì anh là người khiêu khích chúng tôi mới phải”.

Tần Cao Văn tối sầm mặt: “Mau nói, phải làm sao thì các người mới thả hai mẹ con cô ấy ra”.

“Phải vậy chứ. Anh Tần yên tâm, chúng tôi không hề có ác ý. Chỉ cần trong vòng ba ngày sau anh tới đỉnh núi Thiên Nhai là được”.

Tần Cao Văn nói: “Rốt cuộc các người định làm gì?”

“Những gì tôi nói vẫn chưa rõ sao, muốn biết đáp án thì ba ngày sau tới đỉnh núi Thiên Nhai”.

Người này ôm ngực khập khiễng bước ra khỏi phòng và biến mất trong màn đêm.

Tần Cao Văn rất muốn băm vằm hắn ra.

Từ sau khi trở về thành phố, đây là lần đầu tiên anh bị người khác uy hiếp.

Ba ngày sau, chắc chắn toàn bộ người của Mãnh Hổ Môn sẽ bị anh tiêu diệt không sót một ai.

Không nói thì người ta lại tưởng mình hiền. Bọn chúng dám động tới Đóa Đóa và Vương Thuyền Quyên, xem ra đã lâu rồi Tần Cao Văn chưa thực sự tạo sự uy hiếp nên để chúng quên mất sự đáng sợ và tàn nhẫn của anh rồi.

Thông tin này nhanh chóng bùng nổ khắp thành phố Minh Châu.

Trong nháy mắt có cảm giác như cả một vùng rộng lớn sục sôi lên. Ai ai cũng đều nắm được tình hình.

Thông tin đã gây ra một sự chấn động cực lớn.

Những màn thể hiện trước đó của Tần Cao Văn vẫn còn hiện rõ trong tâm trí của người khác. Họ còn nhớ như in anh đã tiêu diệt ba thế lực ngầm của thành phố Minh Châu, trở thành nhân vật vô địch bá đạo như bây giờ.

Vậy mà lúc này anh bị Mãnh Hổ Môn của tỉnh Giang Bắc uy hiếp.

Gã này mà một này không gây chuyện thì ngứa ngáy hay sao ấy?

“Bố, con có một tin muốn nói cho bố!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK