Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 63

Nhưng chẳng có ai đáp lại hắn.

“Ông gọi mà chúng bay điếc hết rồi à?”

Vẫn không hề có tiếng trả lời.

Điều này khiến Vương Bưu cảm thấy tò mò. Lẽ nào đám người ngoài kia đều ăn gan hùm cả rồi sao?

Những kẻ ngày nào trước mặt hắn cũng tỏ ra cung kính, khép nép như chuột gặp phải mèo sao có thể dám chọc giận hắn chứ.

Rầm.

Một âm thanh nặng nề vang lên. Hai cánh cửa lập tức đổ sụp, một thân hình vạm vỡ xuất hiện, khói bay mịt mù xung quanh.

Vương Bưu bị dọa sợ tới mức nhảy dựng lên.

“Ai?”

Đôi mắt hắn ánh lên vẻ dữ tợn.

Dù thế nào thì hắn cũng là một trong ba kẻ bá đạo của thế giới ngầm, làm gì có ai dám làm càn dưới địa bàn của hắn?

“Người tới giết anh đó”.

Tần Cao Văn nói giọng thản nhiên như gió thoảng mây bay.

“Mày giết tao? Mày cũng không soi lại bản thân xem mày là cái thứ gì?”

Tần Cao Văn không nói gì, chỉ tiến sát về phía Vương Bưu.

“Người đâu, xử lý nó cho tao!”

Hắn hét lớn, trong căn phòng KTV, giọng của hắn vang vọng không ngừng nhưng chẳng có ai đáp lại.

Khí thế phát ra từ Tần Cao Văn khiến cho hắn cảm thấy áp lực vô cùng. Cứ như thể có núi Thái Sơn đè xuống khiến hắn không thể thở được.

“Tao bảo chúng mày bước ra, không nghe thấy gì à?”

Vương Bưu vô cùng tức giận. Bình thường đám thuộc hạ của hắn chẳng phải niềm nở vô cùng sao? Hôm nay bọn chúng sao hết vậy?

“Anh không cần hét lên đâu, bọn chúng đã bị tôi giết chết hết rồi”.

Ầm!

Vương Bưu cảm giác như sét đánh ngang tai, trong đầu bỗng trở nên trống không.

Hắn nhìn Tần Cao Văn, hỏi với vẻ không dám tin: “Mày…mày là ai?”

“Tần Cao Văn!”

Ba chữ đó giống như tiếng sấm vang lên bên tai Vương Bưu, khiến hắn lập tức cảm thấy không rét mà run, tóc tai dựng ngược hết lên.

Không phải anh ta đã chết rồi sao? Sao vẫn còn sống thế kia?

Mình đã cử tất cả tinh nhuệ trong tay đi đối phó anh ta. Hơn nữa, mỗi người đều được trang bị vũ khí nóng, cộng lại cũng phải hai mươi, ba mươi cái.

Thế mà vẫn để anh ta chạy thoát ra đây?

“Không… Tao không tin!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK