Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 153

“Em bỏ súng xuống cho anh!”, Mã Thiên Long ho khan hai tiếng, nói với em trai.

“Anh!”.

Từ nhỏ hai anh em đã mồ côi bố mẹ, nương tựa vào nhau, tình cảm sâu nặng hơn những người anh em bình thường khác. Thấy bộ dạng này của anh trai mình, hắn vô cùng đau lòng.

“Anh bảo em bỏ súng xuống!”.

Thực lực của Tần Cao Văn vượt ngoài dự liệu của hắn, Mã Thiên Hạo chắc chắn không thể nào so sánh được. Có lẽ trước khi bọn họ kịp bóp cò, Tần Cao Văn đã ra tay.

Hôm nay, nếu bọn họ thật sự đụng vào Tần Cao Văn, đến lúc đó người chịu thiệt cũng chỉ có bản thân họ.

Hắn không cho phép bi kịch này xảy ra.

“Em…”.

Bốp!

Mã Thiên Hạo còn chưa nói hết câu, Mã Thiên Long đã tát hắn một cái.

“Cút xuống cho anh!”.

Mã Thiên Hạo thở dài, buông anh trai ra, dẫn anh em thuộc hạ đi xuống khỏi võ đài.

Mã Thiên Long chật vật đứng dậy, nhìn Tần Cao Văn nói: “Bây giờ rốt cuộc tôi cũng tin rồi”.

“Tin cái gì?”, Tần Cao Văn nhìn Mã Thiên Long đầy hiếu kỳ.

“Cuối cùng tôi cũng tin rằng anh có thể dựa vào sức một mình mình tiêu diệt Vương Bưu và đàn em của hắn”.

Tất cả mọi người đều ồ lên.

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn sau cơn kinh ngạc, biết được tin tức này lại sốc thêm một lần nữa.

Lúc trước, tin tức Vương Bưu và mấy chục đàn em của hắn bị người khác giết chết lan truyền khắp thành phố Minh Châu, ai ai cũng biết. Thậm chí người của chính phủ ra mặt điều tra cũng mãi không tra được manh mối.

Không ngờ chuyện đó cũng là do Tần Cao Văn làm.

Trước kia, bọn họ còn cảm thấy người tên Tần Cao Văn này là một nhân vật nhỏ bé không có danh tiếng gì. Bây giờ mới phát hiện người ta chỉ là khiêm tốn mà thôi.

Đương nhiên, nếu để bọn họ biết được thân phận thật sự của Tần Cao Văn, có lẽ bọn họ sẽ bị dọa chết.

“Bọn họ ở trong mắt tôi chỉ là con kiến”, Tần Cao Văn bật cười, thản nhiên trả lời.

Mã Thiên Long nhìn Tần Cao Văn, lại hỏi: “Vậy tôi thì sao? Bây giờ, tôi ở trong lòng anh cũng chỉ như con kiến sao?”.

“Anh chỉ là một con kiến lớn”.

Mấy từ này đối với Mã Thiên Long mà nói là sự sỉ nhục rất lớn. Hắn vất vả phấn đấu nửa đời người, cuối cùng cũng có được một vị trí trong thế giới ngầm Minh Châu. Nào ngờ ở trong mắt người khác, hắn chỉ là một con kiến lớn.

Quá nhục nhã, thật sự quá nhục nhã!

Mã Thiên Long ngửa đầu lên trời cười lớn, hồi lâu sau mới dừng lại, đáp: “Nói hay lắm, nói hay lắm!”.

“Tần Cao Văn, cả đời tôi chỉ khâm phục vài người, anh xem như là một trong số đó”.

Mỗi một kế hoạch mà hắn sắp đặt, Tần Cao Văn đều có thể biết trước, chứng tỏ anh là một người giỏi bày mưu tính kế, còn trận quyết đấu vừa rồi lại chứng minh cho thực lực mạnh mẽ của anh.

Tần Cao Văn không nói gì

“Nhưng anh có biết rõ cả đời này người mà tôi khâm phục nhất là ai không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK