Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 527

“Có thể nào khắc họa lại hình ảnh của kẻ đó không?

Anh ta suy nghĩ một lúc rồi nói với Công Tôn Thiên Hạ: “Có thể ạ”

Thái độ của anh ta vô cùng kiên định.

“Được, vậy làm xong thì cậu có thể đi chết được rồi”.

Bạch Thiên Không sớm biết sẽ có kết cục như vậy, anh ta không hề bao biện, chỉ lẳng lặng gật đầu.

Sau đó Bạch Thiên Không trở về phòng của mình, đóng cửa lại. Hơn một giờ đồng hồ sau anh ta bước ra.

Bức họa trong tay chính là hình dạng của Tần Cao Văn. Trông bức hình sống động y như ảnh thật.

Cầm bức họa trong tay, Công Tôn Thiên Hạ im lặng một hồi lâu.

Sau đó ông ta nói tiếp: “Thật không ngờ tên này còn có tài vẽ vời nữa”.

“Cảm ơn môn chủ đã khen ngợi”.

Bốp.

Nói xong, ông ta tát bôm bốp vào mặt đối phương khiến cho anh ta bay bật ra sau. Sau đó ông ta đi tới trước mặt và giẫm mạnh lên ngực Bạch Thiên Không.

“Thấy ông giống đang khen ngợi sao?”

Công Tôn Thiên Hạ cười lạnh lùng: “Đầu cậu có phải bị úng nước rồi không, nên mới không hiểu ý tôi nói gì. Giờ có nằm mơ tôi cũng muốn đập chết cậu, lại còn khen à!”

“Môn chủ tôi…”

Ông xách cổ đối phương, kéo lê và vứt qua bức tường bên cạnh như vứt rác.

Bạch Thiên Không đập mạnh vào tường, ngất lịm. Sau đó ông ta gọi mấy tên thuộc hạ tới.

“Đại ca có gì dặn dò ạ?”

Một gã đàn ông lực lưỡng hỏi Công Tôn Thiên Hạ.

Công Tôn Thiên Hạ trả lời: “Đưa thằng này ra ngoài, chặt đầu rõ chưa? Làm sạch sẽ chút”.

“Đã rõ, đại ca”.

Công Tôn Thiên Hạ không biết rằng khi ông ta nói ra câu đó thì đối phương bỗng nở nụ cười lạnh lùng.

Một lúc sau, Bạch Thiên Không bị đưa ra ngoài.

Bên dưới là một bờ vực thẳm hun hút. Dù là thứ gì vứt xuống thì cũng nát bét.. .Huống hồ là một con người như Bạch Thiên Không.

“Cứ thế này mà giết nó thì đúng là hời cho nó quá”.

Tên mập nhìn Bạch Thiên Không và nói. Tên khác nghe thấy vậy thì cảm thấy tò mò. Nói như tên mập thì bọn họ nên xử lý Bạch Thiên Không thế nào đây?

“Ý của mày là…”

Tên mập thản nhiên nói: “Nói gã này là tội nhân thiên cổ của Mãnh Hổ Môn thì cũng không ngoa!”

Tên kia không nói gì, chỉ thản nhiên gật đầu. Vì sự thật đúng là như thế.

Hành động của đối phương đã tấn công một đòn chí mạng vào Mãnh Hổ Môn, tuyệt đối không thể bỏ qua được.

“Vậy ý của mày là…”

Tên mập trả lời: “Chúng ta chặt đầu nó trước rồi vứt xát nó đi để nó vĩnh viễn không thể hồi sinh. Mày thấy thế nào?”

Tên kia nở nụ cười lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK