Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 599

Sự đáng sợ của cô gái đã vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ. Đám thuộc hạ từng tên bay bật ra giống như diều đứt dây.

Trong chớp mắt toàn bộ tay chân của họ đã bị đánh bại hoàn toàn.

Môn chủ sững người.

“Cô là ai?”

Môn chủ Huyền Vũ Môn đứng trước mặt Tiểu Điệp, lắp bắp hỏi.

Tiểu Điệp không hề trả lời anh ta. Giờ cô gái không có thời gian và cũng không có tâm trạng.

Cô gái tiến sát về phía môn chủ Huyền Vũ. Anh ta thấy vậy bèn để lộ ra vẻ sợ hãi bất an.

“Tôi nói cho cô biết, cô đừng có lại đây. Nếu cô dám ra tay với tôi thì đừng trách sao tôi không khách sáo”.

Tiểu Điệp không nhịn được đành bật cười.

Cô gái dường như vừa mới nghe một câu chuyện phiếm vậy.

Gã này dám uy hiếp mình sao?

Bụp!

Tiểu Điệp đấm thẳng vào ngực đối phương khiến anh ta bay bật ra và nôn ra một ngụm máu tươi.

Bạch Thiên Không chứng kiến cảnh tượng đó bèn vội vàng ra tay. Nhưng anh ta sao có thể là đối thủ của Tiểu Điệp. Cú tát của cô gái khiến cho anh ta bay bật ra sau.

Thực lực của người này quá mạnh, quá đáng sợ, vượt xa sức tưởng tượng của cả hai người.

Cả hai đều bị dọa sợ hết hồn.

Tiểu Điệp chắp tay sau lưng, đi về phía môn chủ Huyền Vũ.

“Từ ngày hôm nay, anh phải nghe theo lời của tôi, rõ chưa?”

Môn chủ Huyền Vũ là một người rất có bản lĩnh.

Để có thể giúp Huyền Vũ Môn tỏa sáng, anh ta đã chịu không ít uất ức. Giờ muốn bắt anh ta cống dâng toàn bộ thành quả của mình cho người khác thì chắc chắn là điều không thể.

“Tôi nói cho cô biết, đừng hòng!”

Rắc!

Tiếng xương gãy giòn giã vang lên. Cánh tay của môn chủ bị gãy rời khiến anh ta gào thét thảm thiết vì đau đớn.

“Tôi hỏi lại anh một lần nữa. Rốt cuộc anh có đồng ý hay không?”

Một chủ Huyền Vũ Môn toát mồ hôi hột, cơ thể run lẩy bẩy.

Khi anh ta định lên tiếng thì Bạch Thiên Không ở bên cạnh đã vội vàng quỳ xuống trước mặt Tiểu Điệp.

“Không thành vấn đề, tôi đồng ý, tôi đồng ý yêu cầu của cô!”

Tiểu Điệp thản nhiên gật đầu.

“Cả hai người đứng dậy!”

Môn chủ Huyền Vũ Môn còn định nói gì đó nhưng Bạch Thiên Không đã đánh mắt ra hiệu.

Đây không phải là lúc thể hiện nghĩa khí.

Phải khiến cô gái trước mặt hạ hỏa trước đã.

Bạch Thiên Không có thể cảm nhận được rõ rệt thủ đoạn và thực lực của đối phương vô cùng đáng sợ.

Chỉ cần bất cẩn là rất có thể mọi thứ sẽ bị hủy diệt.

“Năm giờ sáng ngày mai tập trung tại quảng trường Thiên Long, tôi có việc quan trọng cần các người”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK