Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 193

Từng câu từng chữ như những nhát dao đâm thẳng vào lồng ngực của Vương Thuyền Quyên khiến cô run rẩy.

Sự việc sao lại thành ra thế này chứ?

Bất luận thế nào thì Vương Thuyền Quyên đều không ngờ những đồng nghiệp làm chung sớm tối với mình lại có ác ý mãnh liệt tới mức như vậy.

Vương Thuyền Quyên tự nhủ cô không hề làm gì có lỗi với ai cả.

Tiểu Vương vẫn đứng về phía Vương Thuyền Quyên: “Đám người đê tiện này, đừng tưởng rằng tôi không biết các người đang nghĩ gì, các người đố kỵ với chị Thuyền Quyên, chuyện này vốn chẳng liên quan gì tới chị ấy cả”.

Mã Linh Nhi mặt lạnh tanh: “Tiểu Vương, đến giờ tôi cũng hoài nghi, món tiền này có khi nào là do hai người các cô cùng ăn trộm không đấy?”

“Cô…”

Tiểu Vương tức tới mức run người, cô ấy thật chỉ muốn băm vằm Mã Linh Nhi.

Người phụ nữ này thật quá đê tiện.

“Vương Thuyền Quyên, lát nữa bên chính quyền tới, tốt hơn là cô vẫn nên chấp nhận để họ điều tra đi”.

Sếp Hoàng và Mã Linh Nhi lúc này đã tạo ra được một chuỗi chứng cứ hoàn thiện, chỉ cần phía trên điều tra thì Vương Thuyền Quyên chết chắc.

“Dựa vào cái gì vậy?”

Chỉ cần Tần Cao Văn muốn đi thì chẳng ai có thể ngăn cản nổi anh.

“Tôi không cho phép bất kỳ ai sỉ nhục vợ tôi, cút!”

Anh nói không quá lớn tiếng như vô cùng có uy lực khiến ai ai cũng phải run sợ.

Quan trọng nhất là ánh mắt anh vô cùng hung hãn, giống như một con mãnh thú lại vừa giống như một con dao sắc nhọn khiến không ai dám nhìn thẳng.

“Tôi đếm tới ba, nếu các người không tránh ra thì đừng trách tôi không khách khí”.

Tần Cao Văn bắt đầu đếm.

“Ba”

Lúc này có một bộ phận đã nhường đường. Bọn họ đã được chứng kiến sự đáng sợ của Tần Cao Văn.

Nên không muốn để anh nổi giận thật sự.

“Hai!”

Lại thêm một nhóm người nữa lùi ra, giờ chỉ còn lại sếp Hoàng và Mã Linh Nhi.

“Một!”

Đúng lúc Tần Cao Văn định ra tay thì có tiếng cửa bị đẩy ra. Một nhóm người xông vào, bọn họ mặc đồng phục và đều cầm vũ khí trong tay.

“Đứng im!”

Tất cả đều chĩa vũ khí về phía Tần Cao Văn. Chỉ cần anh có gì bất thường là sẽ bóp cò ngay.

Mã Linh Nhi bỗng cảm thấy nhẹ bẫng.

May mà bọn họ đến kịp.

Nếu không Tần Cao Văn và Vương Thuyền Quyên có lẽ sẽ chạy thoát được mất.

Sếp Hoàng quay người đi và nói: “Đồng chí, cuối cùng đã tới rồi, người phụ nữ đó ăn trộm ba chục triệu tệ của công ty chúng tôi, các anh mau bắt đi điều tra đi”.

Người đứng đầu đội bắt giữ tên là Triệu Liên Tường. Anh ta khẽ chau mày: “Là cô ấy sao?”

“Đúng vậy, chính là người phụ nữ này”.

Giờ người thi hành công vụ đã tới, mọi người đã không còn thấy sợ Tần Cao Văn nữa. Thực lực anh dù có mạnh tới mấy thì lẽ nào có thể mạnh hơn cả súng đạn sao?”

Tất cả đều nháo nhào đứng lên và chỉ về phía Vương Thuyền Quyên.

“Tôi cũng đã nhìn thấy, chính là người phụ nữ đó đã lấy!”

“Tôi cũng thấy vậy”.

“Đồng chí công an, nhất định phải bắt người phụ nữ này lại”.

Vương Thuyền Quyên đứng phía sau Tần Cao Văn, bỗng cảm thấy rối bời.

Sớm biết thế này thì khi đó cô đã nghe lời của Tần Cao Văn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK