Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 127

Hắn không lên kế hoạch được chu đáo như Mã Thiên Long.

“Dựa vào cái gì mà nói như vậy?”

Mã Thiên Long thở dài, cảm thấy bất lực với cậu em của mình.

Nếu như không có hắn thì không biết cậu em kia đã chết bao nhiêu lần rồi.

“Dù chúng ta cử đi bao nhiêu sát thủ thì từ đầu đến cuối hắn luôn có sự phòng bị. Nói không chừng giờ đây hắn đã bày trí xong cạm bẫy và đợi chúng ta rồi cũng nên”.

Mã Thiên Hạo chau mày nói: “Anh, rốt cuộc anh định làm thế nào!”

“Hắn có thể giết người của chúng ta, lẽ nào chúng ta không thể giết người của hắn sao?”

Mã Thiên Hạo vỗ trán nói: “Vẫn là anh cả thông minh, sao em không nghĩ ra điều này nhỉ”.

“Hôm nay gọi mọi người tới là vì có một chuyện quan trọng cần nói”.

Tần Cao Văn nhìn những người nhân công trước mặt và lên tiếng.

Người chủ thầu cảm thấy tò mò: “Có chuyện gì vậy?”

“Buổi tối hôm nay sau khi tan làm đừng về kí túc xá”.

Chủ thầu hỏi với vẻ tò mò: “Tại sao lại không về ký túc xá, thế chúng tôi ở đâu?”

“Mọi người về ký túc xá thì có lẽ hôm sau sẽ không dạy nổi đâu”.

Lượng thông tin quá lớn phía sau câu nói này khiến cho đám đông nghe mà cảm thấy hoang mang.

“Tần Cao Văn, ý của anh là?”

Tần Cao Văn gật đầu: “Tối nay có người muốn giết chết các người”.

Chủ thầu tái mặt, để lộ vẻ khủng hoảng.

Tất cả bọn họ đều tới từ nông thôn, bình thường làm việc chăm chỉ, sống trong thành phố, rất biết thân biết phận, chưa từng giăng thù kết oán với ai.

Tần Cao Văn đột nhiên lại nói có người muốn giết bọn họ khiến mấy người không dám tin.

“Anh Tần, anh đang nói đùa à?”

Chủ thầu cổ gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng Tần Cao Văn vẫn nhận ra được giọng điệu ông ta khẽ run run.

Tần Cao Văn trả lời: “Những gì tôi vừa nói là thật”.

“Tại…tại sao?”

Mặc dù thời gian làm cùng Tần Cao Văn không nhiều nhưng chủ thầu cũng đã quen với tính tình thói quen của anh, anh không phải là người thích nói những lời không đáng tin.

Lúc ban đầu Tần Cao Văn nói sẽ trả họ tiền công cao hơn vài phần thì chủ thầu cũng đã có sự nghi ngờ. Sau một tháng thì họ thấy số tiền thực tế mà Tần Cao Văn đưa còn nhiều hơn cả những gì anh đã hứa.

Từ đó về sau chủ thầu luôn nghe lời Tần Cao Văn.

Anh đã không ngừng nhấn mạnh tối nay có người muốn giết bọn họ thì chắc đó sẽ là sự thật.

“Về điều này anh không cần lo”.

Những người khác cũng đặt đồ trong tay xuống, đi tới bên Tần Cao Văn.

Trong lòng họ, Tần Cao Văn là ông chủ tốt nhất từ khi họ làm việc tới nay. Anh không những gửi họ tiền công cao mà còn coi mọi người công bằng như nhau.

Anh chưa bao giờ quát tới quát lui mọi người.

“Vậy anh Tần phải làm thế nào? Có thể nghĩ ra cách gì không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK