Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 392

Nhìn miếng ngon dâng đến tận miệng rồi còn vụt mất.

Bọn họ đều khóc không thành tiếng.

Tình huống này xảy ra nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, bọn họ chưa từng nghĩ đến.

Tần Cao Văn đã lái xe đến đây rồi, tại sao lại đi?

Lẽ nào tên này điên rồi?

“Đại ca, chuyện này là sao?”.

Một tên đàn em bên cạnh vô cùng khó hiểu, đi đến chỗ tên mắt chột hỏi.

“Mày hỏi tao thì tao hỏi ai?”.

Giờ trong lòng hắn khó chịu hơn bất kỳ ai, lúc trước Trương Thiên Khoát đã nói, chỉ cần lần này hoàn thành nhiệm vụ, sẽ cho hắn một khoản tiền lớn.

Mắt thấy sắp thành công rồi, đến cuối cùng lại đổ sông đổ bể.

Ai hiểu cho hắn đây?

Bốp!

Hắn tát tên đàn em một cái, quát: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đuổi theo Tần Cao Văn cho tao, phải tìm hiểu rõ xem rốt cuộc anh ta đi đâu”.

Tên đàn em xoa mặt nói: “Vâng ạ”.

“Mẹ nó xúi quẩy thật!”.

Tên mắt chột không nhịn được mà chửi.

Ring ring!

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại reo lên, tên mắt chột lấy điện thoại ra xem, bỗng dựng hết tóc gáy, người gọi đến là Trương Thiên Khoát.

Chắc chắn là đối phương muốn hỏi xem tiến trình đến đâu rồi.

Ăn nói thế nào với anh ta đây?

“Đại… đại ca?”.

Hắn lúc này nói năng không được lưu loát lắm.

Trương Thiên Khoát ở bên kia dường như cũng nghe ra có gì đó không đúng, hỏi: “Đừng có lèo nhèo với tao, mau nói xem tình hình thế nào rồi?”.

“Đại ca, bọn em cũng không biết tại sao, Tần Cao Văn đó rõ ràng sắp vào đến phạm vi phát nổ rồi, nhưng lại đột nhiên dừng xe lại, em đã cho người đi theo anh ta rồi”.

“Cái gì?”.

Trương Thiên Khoát quát lớn trong điện thoại: “Tao nuôi bọn mày cho tốn cơm à? Sao có một việc cỏn con như thế cũng làm không xong, tao nói cho chúng mày biết, hôm nay nếu không giết chết Tần Cao Văn, thì mai tao sẽ giết chúng mày”.

“Tao cho bọn mày thêm thời gian hai tiếng, nếu vẫn chưa thấy đầu Tần Cao Văn, thì dặn người chuẩn bị hậu sự cho chúng mày luôn đi”.

Tút tút!

Nói xong anh ta cúp luôn điện thoại.

Tên mắt chột dở khóc dở cười.

Tần Cao Văn này rốt cuộc làm sao thế? Tại sao cứ làm việc thất thường thế?

“Đừng có ngây ra đấy nữa, chúng mày không nghe thấy đại ca vừa nói gì à? Một lũ không có não, còn không mau hành động đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK