Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13

Tất cả mọi người đều bàng hoàng và đứng ngây như khúc gỗ.

Chuyện…gì vậy?

Nhân viên phục vụ cầm lấy máy POS, nhìn chăm chăm tới hơn một phút, xác nhận không có sai sót gì mới run rẩy đặt máy về quầy thu ngân.

Lúc bước đi, đôi chân cô ta run lẩy bẩy như đứng không vững.

Cuối cùng cô gái cũng về tới quầy thu ngân và đặt cái máy xuống.

Ực!

Mã Kim Cương nuốt nước bọt. Cổ họng vang lên âm thanh rõ ràng. Người đàn ông trợn tròn mắt với biểu cảm không dám tin.

Một trăm năm mươi triệu tệ là lợi nhuận năm, sáu năm mới có được, vậy mà người khác chỉ cần vung tay một cái là quẹt thẻ dễ như bỡn.

Đây…là một kẻ nghèo kiết xác được sao?

Woa. Đóa Đóa hoan hô: “Mẹ ơi, chú siêu nhân lợi hại quá, trong nháy mắt mà có nhiều tiền thật ạ!”

Vương Thuyền Quyên không nói gì, khuôn mặt yêu kiều chỉ khẽ hiện lên vẻ kinh ngạc.

Lần tiếp xúc duy nhất giữa cô và anh chính là đêm hôm đó. Ngoài ra cô gái không hề hiểu chút nào về anh.

Chỉ có điều nhìn cách ăn mặc của anh thì không giống một người có tiền.

Quả nhiên, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.

“Căn biệt thự đó tôi đã mua rồi. Giờ đến lượt ngài Mã rồi đấy”.

Tần Cao Văn quay qua nói với Mã Kim Cương

Mã Kim Cương cố nặn ra một nụ cười: “Không có gì, anh cứ nói đi”.

Tần Cao Văn vuốt cằm, liếc nhìn sang mô hình tại hiện trường, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngài Mã mua căn bên cạnh căn Vân Sơn, có lẽ sẽ rẻ hơn chút chút”.

Sau đó, anh hỏi nhân viên: “Căn đó bao nhiêu tiền?”

Lúc này nhân viên phục vụ vẫn còn đang chìm trong suy tư, chưa thoát ra được cơn chấn động vừa rồi. Cô gái cảm thấy thật hối hận, sớm biết như vậy thì vừa nãy cô ta đã không tiếp đãi anh như vậy rồi.

“Này!”

Tần Cao Văn nâng giọng: “Tôi đang nói với cô đó, tai có bị làm sao không vậy?”

Lúc này, người nhân viên mới phản ứng lại và vội vàng nói: “Ngại quá thưa anh. Vừa rồi tôi đang nghĩ chút chuyện nên không nghe thấy, phiền anh nói lại lần nữa được không”.

Thái độ của cô ta dành cho Tần Cao Văn quay ngoắt 180 độ. Đến cách xưng hô bàn đầu cũng đã thay đổi.

“Tôi nói căn biệt thự đó!”, Tần Cao Văn chỉ vào tòa nhà bên cạnh biệt thự Vân Sơn: “Bao nhiêu tiền?”

“Căn đó có giá tầm tám mươi triệu tệ!”

Tần Cao Văn gật đầu và nói với Mã Kim Cương: “Căn đó không tệ, dù là vị trí địa lý hay là thiết kế bên ngoài thì đều ổn, hơn nữa giá đặc biệt rẻ, chỉ có tám mươi triệu tệ, ngài Mã mua căn đó nhé?

Với từ “đặc biệt” và “chỉ cần”, Tần Cao Văn cố tình nhấn mạnh.

Mã Kim Cương tái mét mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK