Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 165

Tần Cao Văn định đi đón Đóa Đóa nhưng xe chạy được nửa đường thì bị hỏng.

Chiếc xe này đã theo anh ba, bốn năm rồi, giờ hỏng cũng là bình thường.

Vừa hay bên cạnh có một tiệm xe Benz.

Tần Cao Văn bán xe cho cửa hàng, sau đó đi về phía cửa hàng 4s.

Anh vừa bước vào thì một nhân viên phục vụ đã nhiệt tình đi tới, nở nụ cười, nhưng vừa mới nhìn thấy cách ăn mặc của Tần Cao Văn thì người này lập tức lạnh mặt.

“Có việc gì không?”

Tần Cao Văn nói: “Tôi tới mua xe”

“Bên kia!”

Người phục vụ chỉ tay về một dãy xe cũ.

Giá của chúng chỉ tầm mấy chục nghìn tệ.

Tần Cao Văn khẽ chau mày: “Tôi không muốn xe cũ, tôi muốn mua xe đắt nhất ở đây”.

Nhân viên bĩu môi, nói với vẻ khinh thường: “Anh có biết chiếc xe đắt nhất trong cửa hàng của chúng tôi là bao nhiêu tiền không?”

Tần Cao Văn không nói gì, chỉ lắc đầu.

“Tôi nói anh nghe, chiếc xe đắt nhất ở đây là hai triệu tệ, anh mua nổi không?”

Hôm nay tâm trạng của nhân viên phục vụ không tốt. Tháng này chẳng có đơn hàng nào được đặt, sắp tới cuối tháng mà không hoàn thành kế hoạch kinh doanh thì chắc chắn sẽ bị sếp chửi.

Trước đó có vài người giống hệt Tần Cao Văn, nghèo kiết xác, rõ ràng là không có tiền nhưng lại tới đòi mua xe, khiến lãng phí không ít thời gian của người nhân viên này.

Ban đầu người này còn tỏ ra kiên nhẫn, tiến hành giải đáp cho từng người một cách chi tiết, hơn nữa còn giới thiệu cho họ những loại xe phù hợp.

Nhưng sau đó, tình hình như vậy càng lúc càng nhiều, sự kiên nhẫn của cô ta đã bị mài sạch nên đã học được cách quan sát khách hàng.

Người nào mua nổi xe, người nào không mua nổi xe.

Người nào thật sự có thiện chí mua xe, người nào chỉ tới lượn lờ.

Tất cả người nhân viên này đều đoán ra được.

Hơn nữa với cách đó thì người nhân viên này chưa từng gặp thất bại.

Tần Cao Văn nhìn là biết thuộc dạng không có tiền mua xe, là kẻ tới xem cho vui mà thôi.

Tiểu Tuyết không có tâm trạng hỏi thăm người như thế.

Tần Cao Văn không để tâm tới thái độ ác liệt của tiểu Tuyết danh cho mình. Anh chỉ thản nhiên nói: “Hai mươi triệu tệ à, rẻ đấy”.

Lúc Tần Cao Văn đón sinh nhật, một đại gia nước ngoài đã tặng cho anh một chiếc xe trị giá hai trăm triệu tệ. Vậy nên đối với anh mà nói, hai mươi triệu tệ không đáng để bận tâm.

Tiểu Tuyết càng lúc càng có thể khẳng định rằng con người Tần Cao Văn chỉ bốc phét là giỏi, căn bản không mua nổi chiếc xe này. Cô ta chỉ về cửa và chửi: “Mau cút ra ngoài cho tôi!”

“Tại sao?”

Tần Cao Văn tỏ ra tò mò với biểu hiện của tiểu Tuyết.

Bản thân anh tới để mua xe, đối phương nên tiếp đón nhiệt tình mới đúng, tại sao lại đuổi anh ra khỏi cửa hàng?

Lẽ nào cô ta không muốn buôn bán nữa sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK