Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 514

Trong đó có một tên đô con hét lên với người thanh niên.

Người thanh niên vẫn không có dấu hiệu dừng lại, vẫn từ từ lại gần khách sạn, tên đô con kia như bị chọc tức.

Thế mà lại dám phớt lờ hắn!

Đây rõ ràng là coi thường bọn họ.

“Bố mày bảo mày đứng lại, mày còn chưa nghe thấy à? Nếu mày còn lại gần, có tin là tao đánh gãy chân mày không?”.

Những lời mà hắn nói, người thanh niên không hề cho vào đầu, vẫn cứ đi thẳng về phía khách sạn.

Người đó chính là Tần Cao Văn.

“Mày chết đi cho tao!”.

Tên đô con đã không quan tâm nhiều nữa, nắm chặt nắm đấm, chạy về phía Tần Cao Văn, hắn hét lên rồi dùng nắm đấm chĩa thẳng về phía đầu Tần Cao Văn.

Sức mạnh của nắm đấm này vô cùng mạnh, cho dù là một tấm sắt cứng trước mặt cũng sẽ bị đấm thủng ngay, huống hồ Tần Cao Văn chỉ là người trần mắt thịt.

Tần Cao Văn cười khẩy một tiếng.

Chỉ thế thôi sao?

Bụp!

Một âm thanh giòn tan vang lên, tên đô con kia bay ra xa, đập vào bước tường gần đó.

Tên đô con còn lại thấy vậy, cũng xông lên luôn.

“Dám đánh người của Mãnh Hổ Môn tao à? Bố mày quyết không tha cho mày!”.

Tên đô con đó cũng lao nhanh về phía Tần Cao Văn, đang định tấn công anh thì không biết có chuyện gì, vừa mới tới gần Tần Cao Văn thì cũng bị ngã luôn xuống đất.

Tần Cao Văn tấn công trông thì vô cùng nhẹ nhàng, nhưng mỗi một chiêu đều là chí mạng, đánh cho bọn họ không bò dậy nổi.

Sau đó đi thẳng vào trong khách sạn như thể chốn không người.

Trong đó có một người vội vàng lôi điện thoại ra liên lạc với người khác.

“Bạch tiên sinh, có người xông vào khách sạn!”.

Bạch Thiên Không đứng phắt dậy khỏi ghế.

Rõ ràng khách sạn này đã được người của Mãnh Hổ Môn bọn họ bao trọn hết, thế mà lại có người dám xông vào, đủ thấy người này không có ý tốt đẹp gì.

“Tôi biết rồi”.

Nói xong, Bạch Thiên Không cúp điện thoại, sau đó đưa đàn em xuống sảnh khách sạn.

Sau khi thấy Tần Cao Văn, bọn họ nhanh chóng bao vây luôn.

Bạch Thiên Không chắp hai tay ra phía sau từ từ bước tới.

“Người anh em, khách sạn này đã được chúng tôi bao trọn rồi, nếu cậu muốn ở thì đến khách sạn khác đi”.

Tần Cao Văn cười nhạt: “Đừng hiểu nhầm, tôi không phải đến đây để ở”.

“Vậy người anh em đến đây làm gì? Không phải đến đây tìm phụ nữ chứ?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK