Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 425

Cầm lấy bản thỏa thuận, nhìn lướt qua một cái, Tào Vân gật đầu có vẻ hài lòng, quyết định mà đối phương đưa ra rất sáng suốt.

“Xem ra cậu cũng linh hoạt đấy, nhớ sau này kết giao bạn bè, cậu phải xem kỹ nhân phẩm của người ta, cái thứ không coi ai ra gì, đi theo sớm muộn cũng hại cậu”.

Chủ tịch Tinh Không không ngừng gật đầu.

“Tào đại sư nói đúng, trước đây tôi bị người ta che mắt, sau này tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm ngu dốt đó nữa”.

Tào Vân tỏ ra đắc ý:

“Cũng biết điều đấy nhỉ, sau này làm gì cũng để tâm chút. Cái thứ như Tần Cao Văn mà cũng dám đấu với chúng ta sao? Chán sống rồi à?”

Chủ tịch Tinh Không bèn nói: “Ông Tần nói chí phải, tôi dám đảm bảo tên nhóc Tần Cao Văn không cần quá ba chiêu là đã bị giết chết rồi”

“Đừng lắm lời, mau cút”.

Tào Vân là một kẻ vô cùng ngạo mạn, đối với người hám danh hám lợi như chủ tịch công ty Tinh Không thì ông ta chẳng thèm bận tâm.

Ông ta thấy tu luyện võ đạo sẽ là một xu hướng trong tương lai.

Chỉ khi bạn có được thực lực tuyệt đối thì bạn mới có quyền lên tiếng.

Tới khi đó tiền tài, phụ nữ chẳng là gì.

Chủ tịch Tinh Không là người rất biết điều.

Tào Văn bảo ông ta cút thì chắc chắn ông ta sẽ không đứng đó mà co người lại nằm xuống đất và lăn ra ngoài như một quả bóng.

“Một người như vậy đến mình nhìn còn thấy xấu hổ”.

Tào Văn chế nhạo.

Bề ngoài thì chủ tịch Tinh Không tỏ ra hết sức cung kính đối với ba cao thủ võ vương, hơn nữa còn không ngừng thêu dệt chuyện về Diệp Thiên trước mặt họ nhưng trong lòng ông ta thì cảm thấy áy náy lắm.

Ông ta cũng rất muốn đứng về phe của Trần Cao Văn, dù đối phương có thua cũng không sao. Dưới trướng ông ta còn mấy trăm con người, ông ta phải chịu trách nhiệm với họ.

Cao thủ võ vương liên thủ thì có thể nói là có thể kiểm soát cả vùng trời Thiên Hải này.

Chẳng ai có thể ngăn cản được họ.

Chủ tịch Tinh Không vì sống sót mà bắt buộc phải làm như vậy.

Mây đen giăng kín bầu trời.

Ông ta đứng giữa đường, nhắm mặt lại, khuôn mặt tối sầm và khẽ thở dài.

“Xin lỗi, Tần Cao Văn”.

Ông ta thầm nhủ.

“Ngày hôm nay của em thế nào?”

Thấy Vương Thuyền Quyên trở về, Tần Cao Văn vội vàng bước lên đỡ túi xách cho cô và hỏi với vẻ quan tâm.

Vương Thuyền Quyên trả lời: “Hôm nay lại có thêm vài công ty hủy hợp đồng với chúng ta, nhân viên cũng nghỉ làm mấy người”.

Giờ cộng cả Vương Thuyền Quyên thì công ty chỉ còn năm người, hai bảo vệ, thêm Tiểu Vương và một người dọn dẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK