Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 68

Bắt đầu từ ngày đó, Thượng Quan Thiên Long đã hạ quyết tâm, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải báo đáp ơn huệ của đối phương.

Đáng tiếc, sau này ông ta đi tìm rất nhiều nơi, nhưng vẫn không biết người đó đã đi đâu.

Lần trước, ông ta gọi điện thoại muốn gặp anh cũng không có cơ hội.

Tìm kiếm khắp nơi vô tung tích, gặp lại chẳng phí chút công phu.

Biểu hiện của Thượng Quan Thiên Long đương nhiên đã thu hút sự chú ý của Thượng Quan Phong Vân, anh ta đỡ lấy bố mình, hỏi: “Bố, bố sao vậy?”.

Thượng Quan Thiên Long không nói gì, ông ta bước từng bước đến trước mặt Tần Cao Văn, hiện rõ vô cùng kích động.

Cảnh tượng sau đó lại khiến tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.

Phịch!

Thượng Quan Thiên Long quỳ gối xuống đất, phát ra tiếng kêu vang vọng, mỗi một người đều nghe được rõ ràng.

Mọi người đều há hốc miệng, vô cùng kinh ngạc.

Trên mặt bọn họ tràn ngập vẻ khó tin, có người còn dùng dao trong tay cứa nhẹ lên đùi, tiếng hét đau đớn vang lên thông báo với mọi người rằng bọn họ không phải đang nằm mơ.

Chuyện này là sao?

Thượng Quan Phong Vân thấy bố mình quỳ trước mặt người khác như vậy thì sao có thể chịu được, anh ta vội vàng chạy đến.

“Bố, bố mau đứng dậy đi, bố đang làm gì vậy?”.

Trên khắp thành phố Minh Châu này không ai có đủ tư cách khiến người của gia tộc Thượng Quan bọn họ quỳ xuống như vậy.

Thượng Quan Thiên Long không những không đứng dậy, ngược lại kéo tay con trai, nói: “Tiểu Vân, mau quỳ xuống cùng bố, chúng ta chào ân nhân”.

“Ân… ân nhân?”.

Thượng Quan Phong Vân lập tức sững sờ, hiện rõ vô cùng ngạc nhiên.

Lẽ nào người này chính là cao thủ bí ẩn mà bố thường hay nhắc tới?

Nhân vật có ơn tái tạo đối với gia tộc bọn họ?

Trước kia, dù Thượng Quan Thiên Long thường hay nhắc tới người bí ẩn đứng đằng sau, nhưng đám người Thượng Quan Phong Vân lại chưa từng tận mắt nhìn thấy.

Không ngờ lại trùng hợp như vậy.

Tần Cao Văn đứng lên, nhìn Thượng Quan Thiên Long đang quỳ dưới đất, nói: “Dẫn theo nhiều người tới đây như vậy là định đánh gãy chân tôi sao?”.

Phát hiện người này quả nhiên là Tần Cao Văn, Thượng Quan Thiên Long càng thêm phấn khởi, ông ta quỳ dưới đất vội vàng nói: “Ân nhân, cậu đừng hiểu lầm, tôi không có ý đó”.

Nhìn biểu hiện của bố mình quả thật không nhận lầm, Thượng Quan Phong Vân cũng không nhiều lời, lập tức quỳ xuống.

“Đây đều là ý của tôi, nếu ân nhân có trách thì cứ trách tôi, mọi chuyện không liên quan đến bố tôi”.

Tần Cao Văn đỡ hai bố con họ đứng dậy.

Anh biết đầu sỏ thật sự không phải là hai người họ, mà là Vương Bưu vừa rồi còn tỏ vẻ vô cùng đắc ý kia.

Vương Bưu đứng bên đã sợ đến mức không biết làm thế nào, hắn không ngờ sự việc lại biến thành thế này. Chuyện này khác xa với tưởng tượng của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK