Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 134

Mã Thiên Hạo ngồi dậy, kích động hỏi anh trai.

“Mọi việc đúng như dự liệu, chẳng có tên nghèo nào có thể chống lại được sức hấp dẫn của đồng tiền”.

Mã Thiên Long nở nụ cười hiếm hoi.

“Ngày mai em nhất định muốn rút gân lột da của Tần Cao Văn”

“Không, em vẫn còn việc quan trọng hơn cần phải làm!”

Mã Thiên Long rất hiểu sự mong đợi của em trai nhưng kế hoạch của hắn chia làm hai phần, phần còn lại cần phải giao cho Mã Thiên Hạo.

“Anh trai, có việc gì còn quan trọng hơn cả việc giết Tần Cao Văn sao?”

Mã Thiên Long ngồi xuống bên ly rượu. Hắn khẽ lắc ly rượu vang trong tay: “Thiên Hạo, em có biết điểm yếu nhất của em là gì không?”

“Anh, sao anh lại nói vậy?”

Hắn mặc kệ lời phàn nàn của Mã Thiên Hạo, chỉ tiếp tục nói: “Em làm việc lúc nào cũng thiếu suy nghĩ, lẽ nào em không nghĩ tới khả năng kế hoạch một của chúng ta sẽ thất bại sao?”

Mã Thiên Hạo sững người.

Anh trai nói có lý, trước giờ Mã Thiên Hạo luôn nghe theo hắn, điên cuồng súng bái hắn, cho rằng bất kỳ kế hoạch nào của hắn cũng vô cùng chặt chẽ và sẽ không thất bại.

Nên đã tự động quên đi khả năng đó.

Nhưng Mã Thiên Long thì khác.

“Từ xưa tới nay lòng người khó đoán. Mặc dù vừa rồi Trương Tam đã đồng ý với anh là nhất định sẽ khiến Tần Cao Văn dùng chỗ thuốc này nhưng nếu hắn tạo phản thì sao?”

Mã Thiên Hạo dùng bàn tay còn lại đập xuống bàn, hung hăng chửi: “Hắn dám?”

“Chúng ta cần phải cân nhắc tới khả năng đó. Nếu hắn làm như vậy thật thì chúng ta phải có phương án khác để trừ khử Tần Cao Văn”.

Mã Thiên Hạo vội vàng hỏi dồn: “Là cách gì vậy anh cả?”

“Ngày mai lúc hơn năm giờ chiều em dẫn một nhóm người tới khu nhà trẻ Lam Thiên, chặn con gái của Tần Cao Văn, nhất định phải bắt được con bé. Tới lúc quan trọng thì chúng ta sẽ đưa ra con át chủ bài của mình”.

“Vâng, không thành vấn đề!”

Mã Thiên Hạo lấp láy đôi mắt.

“Đóa Đóa cháu đồng ý với chú một chuyện được không?”

Tần Cao Văn quỳ xuống trước mặt Đóa Đóa, xoa xoa mũi cô bé và nở nụ cười.

“Chú nói đi ạ, chỉ cần Đóa Đóa làm được thì nhất định cháu sẽ đồng ý ạ”.

Tần Cao Văn ôm Đóa Đóa vào lòng: “Ngày mai không đi học, biết chưa?”

Vương Thuyền Quyên ở bên cạnh nghe thấy hai bố con nói vậy bèn nói: “Anh nói cái gì cơ? Sao có thể để con bé không đi học được chứ?”

“Anh chỉ muốn con bé ngày mai không đi học. Qua ngày mai thì có thể đi lại như thường”.

Vương Thuyền Quyên dường như hiểu ra điều gì đó bèn nói với Đóa Đóa: “Đóa Đóa về phòng chơi đi, mẹ và chú có chuyện cần bàn được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK