Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 113

Từ Hạo đã cố gắng rất lâu mới tranh thủ được một cơ hội thế này, ông ta không muốn xảy ra bất cứ sai lầm nào.

Ông ta nói với Mã Linh Nhi: “Vợ à, hay là chúng ta đợi lần sau đi, buổi tiệc hôm nay với anh mà nói thật sự rất quan trọng”.

“Mặc kệ nó có quan trọng với anh hay không, anh phải đồng ý với điều kiện của tôi”.

“Anh…”.

Bây giờ Từ Hạo có chút hối hận, sớm biết như vậy thì không nên dẫn Mã Linh Nhi theo, không ngờ người phụ nữ này lại gây sự vô cớ như vậy.

“Anh phải đồng ý!”.

Mã Linh Nhi nhìn ông ta, nói với giọng điệu ra lệnh.

Từ Hạo vô cùng bất đắc dĩ trả lời: “Được, em cứ yên tâm đi, anh nhất định sẽ nghĩ cách dạy dỗ người phụ nữ đó để trút giận cho em được không?”.

“Vậy còn tạm được!”.

Mã Linh Nhi khoanh hai tay trước ngực, tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn bóng lưng của Vương Thuyền Quyên, trong mắt ngập tràn oán hận.

“Vương Thuyền Quyên, cô cứ đợi đấy cho tôi, tôi nhất định sẽ khiến cô hối hận vì hôm nay đã đến đây”.

Trải qua chuyện lúc nãy, thái độ của Từ Hạo đối với Vương Thuyền Quyên đã có chút thay đổi.

Xét theo ý nghĩ chủ quan, ông ta quả thật không muốn làm khó Vương Thuyền Quyên. Dù ông ta không rõ mối quan hệ giữa Vương Thuyền Quyên và Thượng Quan Thiên Long là gì, nhưng cũng có thể cảm nhận được đó không phải mối quan hệ tầm thường.

Nếu đụng vào Vương Thuyền Quyên thì cũng đồng nghĩa gián tiếp đắc tội với Thượng Quan Thiên Long. Đến lúc đó, việc làm ăn trên địa bàn thành phố Minh Châu của ông ta sẽ rất khó khăn.

Nhưng ông ta lại không dám làm trái ý vợ mình, tính cách của Mã Linh Nhi cay độc thế nào, ông ta lĩnh hội rất sâu sắc.

Nếu cô ta thật sự mặc kệ tất cả làm rối mọi chuyện lên thì không những đắc tội với Thượng Quan Thiên Long, mà e rằng tất cả mọi người ở đây đều sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Từ Hạo tránh vào phòng vệ sinh, châm điếu thuốc, thở ra làn khói đục ngầu. Lúc ông ta đi ra ngoài lại vô tình va phải một nhân viên phục vụ.

Rầm!

Ly trên tay nhân viên phục vụ lập tức rơi xuống đất, ly rượu nứt vỡ, rượu trong ly cũng đổ ra ngoài.

Nhân viên phục vụ vội vàng đứng lên, khom lưng xin lỗi Từ Hạo.

“Xin lỗi ông, thật sự xin lỗi!”.

Từ Hạo đưa tay chuẩn bị tát nhân viên phục vụ đó, nhưng chốc lát sau ông ta lại đổi ý.

Từ Hạo thu tay lại, lắc đầu nói: “Không sao, cô không cần lo”.

Nhân viên phục vụ rõ ràng hơi bất ngờ, cô ta ngẩng đầu lên hỏi Từ Hạo: “Ông không truy cứu lỗi của tôi sao?”.

Trước kia, nhân viên phục vụ cũng từng phạm sai lầm thế này, thường thì va phải nhân vật lớn nào đó sẽ bị tát. Cô ta vốn cho rằng hôm nay cũng sẽ đối mặt với số phận như vậy, nhưng Từ Hạo lại không trách cô ta.

“Chỉ cần cô đồng ý với một yêu cầu nho nhỏ của tôi, tôi không những không truy cứu, ngược lại còn cho cô một khoản tiền lớn, thế nào?”.

Nhân viên phục vụ ngẩng đầu lên nhìn Từ Hạo, rõ ràng có chút không tin, trên đời sao có thể có chuyện tốt như vậy, chắc chắn ông ta đang lừa mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK