Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 214

Giang Sơn siết chặt nắm đấm, lộ ra vẻ mặt nghe theo số mệnh. Hắn biết bảy cao thủ dưới trướng ông Hai lợi hại đến thế nào, hắn chắc chắn không đánh lại bọn họ.

Giây lát sau, Giang Sơn nói: “Nếu lọt vào tay các người, tôi chắc chắn không còn mạng. Tôi cũng không định kháng cự, nhưng các người có thể đồng ý với tôi một chuyện không?”.

“Nói!”.

Giang Sơn quay sang nhìn cô gái đang nằm trên giường, nói: “Có thể tha cho vợ tôi không?”.

Lúc nhìn cô gái đó, ánh mắt của Giang Sơn vô cùng dịu dàng.

Kẻ cầm đầu trong bảy cao thủ đứng ra nói: “Không thành vấn đề, tao có thể đồng ý với yêu cầu của mày”.

“Các người không được nuốt lời!”.

Kẻ cầm đầu vỗ vào ngực mình, nói: “Mày yên tâm, lời nói của tao chắc chắn đáng tin”.

“Được!”.

Cô gái nằm trên giường nhìn thấy cảnh này, vội vàng vén chăn lên, không quan tâm cơ thể mình trần trụi trước đám đông.

Cô ta ôm chặt lấy Giang Sơn, nói: “Anh định làm gì? Anh đã hứa với em sẽ kết hôn với em, anh không được chết, anh không được chết!”.

Giang Sơn quay người nhìn lướt qua cô gái, nói: “Xin lỗi, anh lại lừa em rồi”.

Sau đó, hắn rút một con dao găm từ dưới đất lên, đâm thẳng vào ngực mình.

Máu tươi nóng hổi bắn ra tung tóe, Giang Sơn đã chết.

Cô gái ôm thi thể của Giang Sơn thật chặt, nước mắt rơi như mưa, vô cùng đau khổ.

Kẻ cầm đầu quan sát cô gái, trên mặt lộ ra vẻ tà dâm, nói: “Khóc cái gì mà khóc? Đàn ông trên đời nhiều như vậy, hắn chết rồi thì mấy anh em chúng tôi cũng có thể ở với cô em mà”.

Nói xong, kẻ cầm đầu cởi áo ra, để lộ thân thể cường tráng.

Cô gái co rụt người lại không ngừng lùi về sau, nhặt con dao găm dưới đất lên, vô cùng hoảng sợ nói: “Các… các người không được qua đây”.

“Cô em yên tâm đi, bọn anh chắc chắn sẽ làm em cảm thấy ngất ngây”.

Cô gái vung vẩy con dao găm trong tay, quát lên: “Nếu các người qua đây, tôi sẽ chết trước mặt các người”.

Vẻ mặt của kẻ cầm đầu bỗng lạnh đi ngay lập tức: “Chết trước mặt bọn tao? Được, cô có bản lĩnh thì chết đi xem nào”.

Ánh mắt cô gái dừng lại trên người Giang Sơn, vô cùng dịu dàng: “Em sẽ xuống dưới đó cùng anh!”.

Nói xong, cô gái đưa dao găm cắt ngang cổ mình.

Máu tươi chảy ra, cô gái cũng không còn hơi thở.

Kẻ cầm đầu nhổ nước bọt lên mặt đất, bất mãn nói: “Đúng là xúi quẩy, các anh em, chúng ta đi thôi”.

Bọn họ xoay người rời khỏi phòng, vừa đi được hai bước thì dừng lại. Một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt bọn họ.

Tần Cao Văn.

Lần trước, lúc ông Hai đi đàm phán với Tần Cao Văn đã dẫn theo mấy người bọn họ.

“Đây không phải là anh Tần sao? Sao anh cũng ở đây?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK