Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 206

Từ Hạo túm tóc Mã Linh Nhi, dí trán cô ta: “Cho cô thêm cơ hội à, cái đồ tiện nhân này, thế mà cũng thốt ra được”.

Chuyện ngoại tình một là không có lần nào hai là có vô số lần.

Nếu như lần này cho qua thì nhất định Mã Linh Nhi sẽ có những lần sau. Tới khi đó người mà cô ta tìm có thể là sếp Trương, sếp Trần, vân vân và mây mây.

“Ngày mai chúng ta sẽ ly hôn”.

Mã Linh Nhi ôm lấy chân của Từ Hạo, quỳ xuống dập đầu bôm bốp trước mặt ông ta, phát ra âm thanh rõ ràng.

Đầu cô ta đã chảy máu.

Nhìn thấy hành động của Mã Linh Nhi nhưng Từ Hạo chẳng có phản ứng gì.

“Ông đây nói cho mà biết, giờ cô có dùng khổ nhục kế thì cũng vô ích mà thôi”.

Từ Hạo đá văng Mã Linh Nhi, quay người đi lên tầng.

Ngày hôm sau…

Ánh nắng rực rỡ chiếu qau khung cửa sổ nhẹ nhàng rắc lên vai Vương Thuyền Quyên.

Tối qua sau khi Tần Cao Văn rời đi, những người trong phòng cũng không ai dám ra tay với Vương Thuyền Quyên nữa.

Bọn họ sợ rồi.

Ai cũng đã được cảm nhận sự lợi hại của Tần Cao Văn.

Đối phương không chỉ có thực lực mạnh mà mối quan hệ cũng rộng, đến cả nhà chức trách cũng không đủ khả năng đảm bảo sự an nguy cho bọn họ.

Nếu mà còn dám đắc tội với Vương Thuyền Quyên thì khác gì là tự tìm đường chết?

Đợi đến khi Vương Thuyền Quyên mở mắt thì phát hiện có một người phụ nữ mập ngồi bên cạnh.

“Đại ca chào buổi sáng”.

Giờ cô gái mập đã không còn vẻ tự đại ngông cuồng nữa mà tỏ ra vô cùng cung kính đối với Vương Thuyền Quyên.

Thấy bộ dạng của đối phương, Vương Thuyền Quyên nhất thời không quen. Một lúc sau cô nói: “Cô đang làm gì vậy? Mau đứng lên đi”.

Cô gái mập đứng dậy, bưng chậu nước tới trước mặt Vương Thuyền Quyên: “Đại ca, đây là nước rửa mặt chuẩn bị sẵn cho cô.

“Không cần đâu, tôi tự là là được”.

Cô gái mập lắc đầu nói: “Đại ca, tôi xin cô đừng như vậy, để tôi rửa mặt cho cô, ít nhiều cũng có thể chứng minh tôi có chút giá trị. Nếu như cô không để tôi làm thì tôi sẽ xong đời mất”.

Khi nói những lời này, cô gái mập chỉ muốn khóc.

Vương Thuyền Quyên thở dài: “Được rồi, rửa thì rửa”.

Khi Vương Thuyền Quyên đang định đưa mặt ra thì cánh cửa cũng được mở.

Người canh cửa cao to vạm vỡ bèn lên tiếng: “Ai tên là Vương Thuyền Quyên?”

Thấy gọi tên mình, Vương Thuyền Quyên vội vàng đứng dậy và giơ tay: “Tôi ở đây”.

“Đi ra ngoài này với tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK