Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 470

Nụ cười trên khuôn mặt Lý Thắng Kỳ đanh lại, thay vào đó là sự tức giận.

Dù đi tới đâu thì anh ta cũng luôn nổi bật. Vậy mà Tần Cao Văn dám ăn nói như vậy.

Anh ta lạnh lùng nói: “Đừng có viện cớ cho sự bất tài của mình, nếu như không dám thì cứ thẳng thắn thừa nhận, không ai chế giễu anh đâu. Dù sao thì cả nước Hoa Hạ này những người có thể sánh bằng tôi trong giới âm nhạc cũng chẳng có mấy người”.

Rất nhiều fan hâm mộ nhìn Lý Thắng Kỳ bằng ánh mắt sùng bái.

Tần Cao Văn trả lời: “Tôi có thể đồng ý yêu cầu của anh, nhưng tới lúc đó anh mà thua thì đừng có khóc đấy”.

Đám đông cứ như thể vừa nghe thấy truyện cười.

Khiến Lý Thắng Kỳ thua về phương diện mà anh ta giỏi nhất sao?

Đùa nhau chắc?

“Tức là anh đồng ý với yêu cầu của tôi rồi?”

Tần Cao Văn đáp lại: “Đúng vậy”.

“Vậy thì tốt, có điều chúng ta thi đánh đàn cũng giống như trước đó anh đấu cờ với Chu Thiên Phi, cần thêm một vụ cá cược, nếu không sẽ vô vị lắm”.

Tần Cao Văn tò mò nói: “Vậy anh nói xem cá gì?”

“Người nào thua sẽ bị người thắng tát hai mươi phát bạt tai trước đám đông, thế nào?”

Anh ta không hề nhắc tới tiền bạc.

Bởi vì bản thân anh ta đã là một kẻ giàu có vô đối. Bố mẹ anh ta đều là tổng tài bá đạo, hơn nữa mỗi năm anh ta đi lưu diễn cũng có thể kiếm được vài tỉ tệ.

Anh ta không hề nghèo khổ giống như Chu Thiên Phi

Tần Cao Văn nói: “Không thành vấn đề”

Công Tôn Thiên Hạ thật sự không nhịn được nữa. Sao hôm nay ai cũng nhằm vào Tần Cao Văn vậy?

Có thể là ở vài phương diện nào đó anh khiến người khác phải kinh ngạc, phải thán phục nhưng không thể nào cái gì cũng biết được.

Lần này chắc chắn anh sẽ thua mất.

Cả Hoa Hạ này có lẽ khó có thể tìm ra ai thắng được Lý Thắng Kỳ về phương diện đánh đàn.

Có lẽ Tần Cao Văn cũng vậy

Ông ta vội vàng chạy tới trước mặt Lý Thắng Kỳ “Cậu Lý, có thể nào nể mặt tôi hủy bỏ cuộc thi tối nay được không? Tôi thấy không cần thiết phải làm như thế này”.

“Hơn nữa hôm nay tôi mời cậu tới đây là chỉ muốn mọi người làm khách, nếu như phá vỡ quy tắc của tôi thì tôi hi vọng mọi người ra ngoài”.

Lý Thắng Kỳ thản nhiên nói: “Anh Tần đã đồng ý rồi, còn chỗ cho ông lên tiếng sao?”

“Chuyện này hình như đâu có liên quan gì tới ông đâu?”

Thái độ của đối phương khiến Công Tôn Thiên Hạ cảm thấy bất mãn. Ông ta đang định giải vây cho Tần Cao Văn thì bị ngăn lại.

“Không sao đâu”.

Tần Cao Văn trông vô cùng tự tin và đẩy Công Tôn Thiên Hạ qua một bên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK