Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 207

Vương Thuyền Quyên đi theo người kia. Cô cảm thấy vô cùng căng thẳng.

Cô gái không biết phải làm gì.

“Đồng chí, có thể nào nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì không?”

Người kia không cả quay đầu lại, chỉ lên tiếng: “Giờ cô có thể đi được rồi”.

Vương Thuyền Quyên khẽ tái mặt, cô cảm thấy khá bất ngờ.

Dù sao cô cũng không làm gì, dù là điều tra lấy chứng cứ hay là hỏi cung thì cũng không làm gì.

Cứ vậy mà Vương Thuyền Quyên đã được thả ra rồi sao?

Thật không thể tin được. Đây không phải giấc mơ đấy chứ?

“Đồng chí, anh nói thật chứ?”

Người kia vẫn không quay đầu lại: “Tôi không có tâm trạng đi nói đùa với cô. Những gì tôi nói đều là thật, cô nên cảm ơn bản thân vì đã có người chồng tốt đi”.

Vương Thuyền Quyên nghe thấy vậy thì càng tò mò hơn.

Rốt cuộc Tần Cao Văn đã làm thế nào vậy?

Dù trước đó Vương Thuyền Quyên biết Tần Cao Văn có bản lĩnh và cũng có một nền tảng hùng hậu.

Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ lại hùng hậu tới mức này.

Vương Thuyền Quyên đi tới bên cửa, người kia bèn lên tiếng: “Cô và chồng có thể về rồi”.

“Cảm ơn đồng chí!”

Người kia không nói gì, chỉ đóng cửa lại.

Tần Cao Văn đứng gần đó, nở nụ cười và đợi Vương Thuyền Quyên.

Vương Thuyền Quyên chạy bước nhỏ đi tới.

Họ ôm nhau thật chặt.

Tần Cao Văn hôn lên trán của Vương Thuyền Quyên: “Thời gian gần đây đã để em phải chịu uất ức rồi. Xin lỗi vợ”.

Vương Thuyền Quyên lắc đầu: “Không có gì ông xã”.

“Về nhà sẽ nấu đồ ăn ngon cho em nhé!”

Tối nay Tần Cao Văn xuống bếp. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trước đây nhiệm vụ vào bếp là dành cho Vương Thuyền Quyên, đây là lần đầu tiên cô thấy Tần Cao Văn bận rộn trong bếp.

Vương Thuyền Quyên hết sức kỳ vọng, không biết là tay nghề nấu bếp của Tần Cao Văn sẽ như thế nào?

Một lúc sau, đồ ăn đã được bày biện trên bàn.

Đóa Đóa ngồi trước bàn ăn, hít lấy hít để: “Mẹ ơi, con cảm giác món nào cũng ngon cả”.

“Vậy mẹ lấy thêm cho Đóa Đóa nhé”

Vương Thuyền Quyên gật đầu với con gái.

Cô cũng ăn một miếng. Một lúc sau cô bỗng thất sắc vì chưa bao giờ được ăn đồ ăn nào ngon như vậy.

Sau đó cô ăn tới tấp, chỉ trong chốc lát đồ ăn trên bàn đã vơi đi một nửa.

Vương Thuyền Quyên sau đó ngả người ra ghế, ôm bụng với vẻ hài lòng.

“Em làm vậy có phải là không được nho nhã cho lắm không?”

Vương Thuyền Quyên bật cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK