Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 135

“Không thành vấn đề ạ”.

Đóa Đóa gật đầu

Vương Thuyền Quyên và Tần Cao Văn đi ra bên ngoài. Cô nói thẳng: “Anh nói đi, gần đây có gặp rắc rối gì không?”

Tần Cao Văn châm một điếu thuốc, khói trắng bay lờn vờn.

“Đối với anh mà nói thì đó không phải là rắc rối”.

Lúc Tần Cao Văn gặp nguy hiểm nhất là lúc thế giới ngầm cử ra hàng nghìn sát thủ truy giết anh, vậy mà khi đó anh vẫn bình an vô sự.

Một sát thủ như vậy thôi cũng đủ giết chết được Mã Thiên Long và đám thuộc hạ dưới trướng của hắn.

Điều này đối với anh mà nói chỉ như cơm thường ngày ở huyện.

Vốn tưởng quay về thủ đô có thể sống một thời gian bình an vậy mà lại luôn có người gây sự với anh và người nhà anh.

Vậy thì Tần Cao Văn sẽ không thể nhẫn nhịn thêm nữa.

“Anh có thể nói anh vốn dĩ làm nghề gì được không?”

Thực ra câu hỏi này Vương Thuyền Quyên đã sớm muốn hỏi Tần Cao Văn. Tần Cao Văn nhiều tiền, thân thủ lại nhanh nhạy, thân phận thực sự của anh chắc chắn phải khác người thường.

Anh đột nhiên nhìn vào màn đêm mênh mông, nheo mắt lại. Những ngày tháng vào sinh ra tử của thế giới ngầm lại một lần nữa hiện liên đầy tươi mới trong đầu anh.

Phải định nghĩa bản thân như thế nào đây?

Là một sát thủ sao?

Tần Cao Văn quay người nhẹ nhàng nói với Vương Thuyền Quyên: “Anh là chồng của em!”

Cô khẽ đỏ mặt, ngượng ngùng nói: “Đừng nói linh tinh về chúng ta nữa…”

Còn chưa nói xong thì Tần Cao Văn đã ngắt lời của cô: “Vợ anh chỉ có thể là duy nhất em mà thôi. Tương tự, chồng của em cũng chỉ có mình anh thôi nhé”.

Thái độ của anh vô cùng kiên định, sau đó anh ôm Vương Thuyền Quyên vào lòng.

Cô định giãy ra nhưng phát hiện bản thân bất lực nên cũng yên phận dựa vào vai anh.

Cảm giác này thật khó nói nên lời, vô cùng vững trãi và chân thực.

Ngày hôm sau.

Tần Cao Văn giống như bình thường tới công trường giám sát. Đã hơn một tháng trôi qua, tiến độ công trình đã hoàn thành được một nửa.

Trước ngày sinh nhật của con gái, có thể hoàn thành khu vui chơi này, Tần Cao Văn có thể tưởng tượng ra, sau khi Đóa Đóa nhận được món quà thì sẽ vui mừng tới mức nào.

Cơm hôm nay mà Tần Cao Văn đặt mua đã tới. Anh quay người nói với đám đông: “Mọi người dừng tay tới ăn cơm đi. Tôi đặt cho mỗi người cơm với hai cái đùi gà đây này”.

Tất cả nhân công nghe thấy đều hò reo vui mừng, bỏ dụng cụ trong tay xuống, lao về phía Tần Cao Văn như ong vỡ tổ.

Ai cũng nở nụ cười, duy chỉ có Trương Tam là trông ảo não.

Hắn cầm cái lọ trong tay, căng thẳng cực độ, thi thoảng lại liếc nhìn Tần Cao Văn.

Hắn không biết phải làm thế nào mới tìm được cơ hội để rót cái thứ này vào trong phần cơm của Tần Cao Văn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK