Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 351

Dương Thúy Phương siết chặt nắm đấm, cơ thể khẽ run lên.

Trước đây dù là ai thì chỉ cần biết về thân phận của cô ta cũng đều phải tỏ ra cung kính. Vậy mà Tần Cao Văn lại không hề sợ hãi.

Rõ ràng là anh chẳng coi cô ta là gì.

Vậy thì làm sao Dương Thúy Phương có thể chấp nhận được?

“Bà đây cho ba giây, nếu như không mau quỳ xuống xin lỗi tôi thì đợi chồng tôi đến sẽ khiến anh nát như thịt băm đấy”.

Tần Cao Văn cười lạnh lùng: “Câu này đúng ra phải là trong vòng ba giây nếu như cô không xin lỗi cậu bé đó thì đừng trách sao tôi không khách sáo”.

Đám đông không cho rằng lời nói của Tần Cao Văn là thật.

Đối phương là người phụ nữ của Từ Thiên Hoa.

Dù cô ta không xin lỗi thì anh cũng làm được gì nào?

Dương Thúy Phương hừ giọng: “Anh cũng không tự soi lại mình. Anh là cái thá gì? Bà đây không xin lỗi đấy? Anh làm gì được tôi?”

Cô ta không hề bận tâm tới lời uy hiếp của Tần Cao Văn.

Tần Cao Văn nghiêm túc nói: “Tôi đương nhiên sẽ đánh, đánh tới khi cô xin lỗi thì thôi”.

Đám người trên máy bay không khỏi cảm thấy tức cười.

Bọn họ đều cảm thấy Tần Cao Văn đang làm trò hề.

Đối phương dám ra tay với Dương Thúy Phương sao?

Lẽ nào anh không biết Từ Thiên Hoa đáng sợ tới mức nào?

Dương Thúy Phương tỏ ra khinh miệt: “Bà đây hôm nay không xin lỗi đấy. Tôi muốn xem xem anh có thật sự dám ra tay với tôi hay không đấy”.

Bốp!

Câu nói còn chưa kết thúc thì Tần Cao Văn đã tát thẳng vào mặt Dương Thúy Phương. Anh tát rất mạnh, khiến cho cô ta bật lùi ra sau.

Sau đó cô ta ngã rầm ra đất.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta liền xuất hiện vết hằn của năm đầu ngón tay.

Cả hiện trường sục sôi.

Tất cả đều sững sờ.

Tần Cao Văn dám đánh Dương Thúy Phương sao?

Dương Thúy Phương ôm mặt, cả cơ thể đơ ra như khúc gỗ.

Đầu cô ta bầy giờ ong hết cả lên, cô ta cứ tưởng mình đang bị ảo giác.

Người này sao thật sự dám ra tay với cô ta chứ?

Dương Thúy Phương đứng dậy chửi rủa: “Tên khốn này, tôi phải giết anh, tôi nhất định phải giết chết anh”.

Dương Thúy Phương giống như một con thú hoang phát điên lao về phía Tần Cao Văn, nhưng cô ta chưa kịp làm gì thì…

Bốp bốp!

Tần Cao Văn lại tát cho cô ta hai phát bạt tai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK