Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 623

Tần Cao Văn có thể nói là hoàn hảo về mọi mặt, chỉ là quá coi thường người khác, đối mặt với cao thủ mạnh hơn anh mà cũng không thể hiện ra vẻ tôn kính gì.

Hai người họ mà đánh nhau thật, cô ấy có thể đảm bảo Tần Cao Văn tuyệt đối không phải là đối thủ của Chu Đông Thăng.

Vì sao anh lại phải làm như vậy chứ?

Tin tức này nhanh chóng lan khắp tỉnh Giang Đông.

Tỉnh Giang Bắc cách Giang Đông rất xa, hơn nữa chuyện trong thế giới ngầm thường khá bí mật, bọn họ không biết cũng bình thường.

Trong mắt những người ở tỉnh Giang Đông, người của Mãnh Hổ Môn đều là cao thủ đỉnh cao, Chu Đông Thăng đối quyết với Tần Cao Văn, ai thắng ai thua chẳng phải đã rõ rồi sao?

Trên mạng được đông đảo mọi người thảo luận.

“Mọi người nói xem cái tên Tần Cao Văn này rốt cuộc là loại người như thế nào?”.

“Tôi làm sao mà biết được là loại người như thế nào chứ?”.

“Đầu óc hắn có phải có vấn đề rồi không, dây vào nhà họ Mã không nói, thế mà lại dám đối quyết với người của Mãnh Hổ Môn”.

“Có thể suy nghĩ của anh ta khác với người bình thường”.

Nhìn thấy những lời mỉa mai của cư dân mạng dành cho Tần Cao Văn, hai anh em Mã Bản Sơn cảm thấy vô cùng hài lòng.

Đây chính là hiệu quả mà bọn họ muốn nhìn thấy.

“Chu tiên sinh quả nhiên lợi hại, vừa gửi thư khiêu chiến đã khiến cư dân mạng xôn xao hết cả lên rồi”.

Mã Bản Sơn nịnh nọt Chu Đông Thăng nói.

Điều này khiến Chu Đông Thăng càng thêm đắc ý, cuối cùng ông ta cũng tìm lại được cảm giác tồn tại của bản thân, ngồi dựa vào ghế, hai mắt lim dim nói: “Hai người các cậu hình như vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, người mà hai cậu bảo tôi đối phó là ai?”.

“Chu tiên sinh, chỉ là một tên lởm khởm vô danh tiểu tốt thôi, người bình thường đúng là không phải là đối thủ của hắn, nhưng cao thủ như ông thì dùng một đầu ngón tay là giết được hắn luôn, chúng tôi cảm thấy không nhất thiết phải nói tên của hắn ra cho ông”.

Chu Đông Thăng ngồi trên ghế, gật đầu một cách hài lòng.

“Tôi cảm thấy hai cậu khá là hiểu chuyện, đúng là như vậy, không phải chó hoang mèo dại nào cũng đủ tư cách tiếp xúc với tôi đâu”.

Mã Bản Sơn lấy ra một tấm thẻ ngân hàng ra, người ta vẫn nói đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn.

Nếu đã muốn đối phương giúp diệt cỏ tận gốc thì phải chuẩn bị tiền trước, hắn cung kính đưa cho Chu Đông Thăng.

“Chu tiên sinh, ông hãy nhận tiền trước đi”.

Chu Đông Thăng hỏi: “Bên trong có bao nhiêu tiền?”.

“Đây là chút tấm lòng của chúng tôi, cũng không nhiều gì, chỉ hơn một trăm triệu thôi”.

Đối với Chu Đông Thăng trước đây mà nói hơn một trăm triệu chẳng là gì cả, nhưng bây giờ đã không như trước đây, hơn một trăm triệu đối với ông ta mà nói đã không còn là số tiền nhỏ nữa.

“Vậy tôi cầm trước vậy”.

Nhận tiền xong, Mã Bản Sơn nói với Chu Đông Thăng: “Chu tiên sinh cứ yên tâm, sự việc xong xuôi tôi tuyệt đối sẽ gửi ông nhiều tiền hơn”.

“Tôi thích hợp tác với người thông minh như cậu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK