Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 144

Bây giờ, Tần Cao Văn lựa chọn bị Mã Thiên Long đánh chết có lẽ sẽ là kết cục may mắn hơn một chút.

“Rốt cuộc anh nghĩ sao vậy?”.

Tối hôm đó, Tần Cao Văn đón Vương Thuyền Quyên tan làm về, cô ngồi trên xe, mặt lộ vẻ bất mãn, mắng anh: “Có phải anh không muốn sống nữa không?”.

Lần trước, Tần Cao Văn một mình giết chết Vương Bưu và mấy chục cao thủ thuộc hạ của hắn đã để lại ấn tượng rất sâu sắc cho Vương Thuyền Quyên.

Cô biết Tần Cao Văn rất giỏi đánh đấm, nhưng lần này chẳng khác nào châu chấu đá xe, lấy trứng chọi đá.

Anh có thể đánh thắng Mã Thiên Long được sao?

Ba ngày nữa, một khi hai người chiến đấu với nhau, Tần Cao Văn sẽ chết chắc.

Anh nhìn thẳng về phía trước, nói một cách bình tĩnh: “Chỉ một Mã Thiên Long chẳng là gì cả”.

“Chẳng là gì?”.

Cô nhìn Tần Cao Văn, lại nói: “Em đã nói với anh, trong ba thế lực ngầm ở thành phố Minh Châu chúng ta, Vương Bưu là yếu nhất. Dù là thực lực toàn thể hay thực lực cá nhân, Mã Thiên Long đều lợi hại hơn Vương Bưu gấp mười lần”.

“Ừ, anh biết”, Tần Cao Văn trả lời vô cùng qua loa.

Một Mã Thiên Long thì gây ra sóng gió gì được?

Khi xưa anh ở thế giới ngầm, mỗi năm chấp hành nhiệm vụ phải giết đến mấy chục người cấp bậc tông sư.

Bán bộ tông sư vẫn chưa cần đến anh ra tay, cấp dưới của anh cũng có thể giải quyết.

Thật sự không hiểu Vương Thuyền Quyên lo lắng cái gì.

Cô đưa điện thoại di động đến cho Tần Cao Văn, nói: “Anh tự xem đi”.

Tần Cao Văn liếc nhìn nội dung được lan truyền trên mạng, vẻ mặt vẫn bình tĩnh. Đối với cách nghĩ của dân mạng, anh chỉ cảm thấy hơi buồn cười.

Trong tình huống không biết thực lực thật sự của anh mà đã đưa ra kết luận, đúng là ngu xuẩn.

“Anh biết rồi, họ nghĩ thế nào là chuyện của họ”.

“Hứa với em, anh lên mạng đăng một bài thông báo, nói rằng anh tình nguyện nhận thua được không?”.

Giọng nói của Vương Thuyền Quyên trở nên dịu dàng hơn, bất giác đặt tay lên vai Tần Cao Văn, nói với vẻ mặt rất nghiêm túc: “Anh đối với bọn em mà nói rất quan trọng, em và Đóa Đóa không thể mất anh được”.

“Em yên tâm, hắn thật sự không phải đối thủ của anh”.

Chuyện mà Tần Cao Văn đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được.

Ở nhà họ Dương.

“Con trai, có liên lạc được với người của bang Huyền Thiên chưa?”.

Dương Hạo đốt điếu thuốc, dựa vào ghế sofa, đáp lại: “Đã liên lạc xong xuôi cả, có chuyện gì không bố?”.

Dương Thiên Nguyên vô cùng phấn chấn, đến bên cạnh con trai, nói: “Con gọi điện thoại cho người đó nói tạm thời không cần qua đây nữa”.

“Sao thế ạ? Không phải đã hẹn ba ngày sau sẽ giết Tần Cao Văn sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK