Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 175

Vậy mà giờ lại có kẻ ra tay với Đóa Đóa.

Lẽ nào hắn thật sự chán sống rồi sao?

Giọng người đàn ông lại vọng tới: “Anh Tần có lẽ anh cũng đã nghe thấy con gái anh đang nhớ anh lắm, hi vọng có thể nhanh chóng nhìn thấy anh”.

Tần Cao Văn cố gắng bình tĩnh lại và hỏi: “Mau nói bao nhiêu tiền”.

“Đừng hiểu lầm, anh Tần”.

Giọng tên sát thủ lại vang lên: “Tôi không có hứng với tiền bạc”.

Tần Cao Văn tiếp tục hỏi: ‘Vậy rốt cuộc các người muốn gì?”

“Tôi là một người rất có lý tưởng, tôi muốn đầu của anh Tần, không biết có được không?”

Tần Cao Văn không hề tức giận: “Muốn có đầu của tôi cũng được thôi nhưng trước tiên phải có bản lĩnh tới đây đã.

“Tám rưỡi tối nay tại tiểu khu Tiểu Long, nhớ là chỉ được đi một mình”.

“Được!”

Tần Cao Văn tắt máy, quay người nhìn cô giáo, lúc này cô gái đang run lẩy bẩy. Vừa rồi hai người nói chuyện thì cô giáo đều nghe thấy cả.

Cô gái cảm thấy có lỗi vô cùng.

“Xin lỗi, tôi…”

Tần Cao Văn lắc đầu: “Chuyện này không liên quan tới cô”.

Tần Cao Văn có thể cảm nhận được người đàn ông ở đầu dây bên kia vô cùng đáng sợ, thực lực thậm chí còn vượt xa Mã Thiên Long.

Nếu dựa vào thực lực thì Tần Cao Văn vẫn đủ tự tin có thể trừ khử hắn một cách dễ dàng nhưng mấu chốt vấn đề là con gái anh đang nằm trong tay hắn.

Đây là một vấn đề khiến anh đau đầu.

Anh phải nhanh chóng hành động.

Ngồi trên xe, Tần Cao Văn đi về phía tiểu khu Tiểu Long, lúc này Vương Thuyền Quyên gọi điện tới.

“Anh đang làm gì vậy?”

Vương Thuyền Quyên hỏi.

“Em tìm anh có việc gì không?”

Vương Thuyền Quyên bèn trả lời: “Sao giờ vẫn chưa thấy anh đưa Đóa Đóa về? Hôm nay em không phải tăng ca, ba người chúng ta ra ngoài chơi đi”.

Lúc này Tần Cao Văn đang rơi vào trạng thái dằn vặt.

Bất kể chuyện gì liên quan tới anh thì anh đều có thể giải quyết triệt để nhưng một khi dây dưa tới người thân thì tình huống sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều.

Do dự một lúc Tần Cao Văn nói: “Anh đang mua quần áo cho Đóa Đóa, lát sẽ về”.

“Vậy hai người nhanh lên chút, lát nữa cả nhà chúng ta đi ăn đồ ngon chút nhé”.

Giờ đây câu của miệng của Vương Thuyền Quyên là cả nhà chúng ta. Đối với cô mà nói đó là cụm từ hạnh phúc mỹ mãn nhất.

Vương Thuyền Quyên rất thích cảm giác này.

Đóa Đóa bị tên sát thủ trói vào ghế, làn da trắng nõn của cô bé hằn lên những vết đỏ.

“Ông là một người xấu, chú siêu nhân tới chắc chắn sẽ đánh ông”.

Đóa Đóa vừa khóc vừa nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK