Mục lục
Triệu Hoán Thần Binh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dạ Tình thầm nghi hoặc. Thế giới này Vu Nhai như biến thành cái gì đó không giống người, không giống quỷ rồi lại như chưa từng thay đổi. Dạ Tình không biết trời cũng khó bắt giữ sát ý của Vu Nhai.
Đột phá thiên chi đạo, trời đều không bắt được. Ý câu này không phải có thần trên bầu trời quan sát mà là một loại lực lượng biến thành "Không có quy tắc", không thể suy tính theo lẽ thường. Ví dụ giọt mưa có thể bay lên trời mà không phải rơi xuống đất, mọi quy tắc do người thành thánh đặt ra.
Đương nhiên thực lực có chia mạnh yêu, càng cường đại thì quy tắc chế định càng mạnh, càng không thể chống cự hơn.
Tóm lại trước khi thành thánh không cách nào hiểu được, không bắt giữ thứ này được. Chính vì đỉnh thiên binh sư không cách nào bắt giữ quy tắc mới vào thánh binh sư nên các thánh binh sư mới nhẹ nhàng giết chết thiên binh sư được.
Dạ Tình không rối rắm vấn đề sát ý của Vu Nhai, nhẹ giọng nói:
- Ừm! Ta tin, nhưng trước lúc đó tuyệt đối đừng cương cường quá mức.
Dạ Tình sợ Vu Nhai đi liều mạng với Cổ Duệ chi dân đã cướp Tiểu Mỹ ngay bây giờ.
Vu Nhai gật đầu, nói:
  • Yên tâm, ta sẽ không xúc động nhưng chút nữa lấy về tiền lời cũng được.
  • Tiền lời?
Vu Nhai âm trầm nói:
- Hai, lão nhân kia nói sau mấy phút không gian sẽ tự động mở nhưng bây giờ đã qua bao lâu? Tại sao không gian còn chưa mở?
Vu Nhai kể suy đoán của mình cho Dạ Tình nghe, Dạ a di và đám nhóc cũng nghe rõ, mặt trắng bệch. Sẽ phải đối diện với đám người đó lần nữa sao?
Vu Nhai lắc đầu an ủi mọi người:
- Đừng lo, lão nhân kia không thể nào tự mình ra tay đối phó con kiến như ta, chắc chắn sẽ là nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao đến đây.
Vu Nhai nói xong con ngươi co rút:
- Đến rồi.
Khi Vu Nhai nói chữ đến thì không gian bị phong tỏa gợn sóng, đội Hắc Nguyệt kỵ sĩ màu đen chui vào. Bốn mươi hai Hắc Nguyệt kỵ sĩ, người dẫn đầu chính là nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao có nghe thấy Vu Nhai nói câu cuối, vừa xuất hiện đã vênh mặt:
- Con kiến nhỏ nhà ngươi có chút đầu óc, biết ta sẽ trở về lấy đầu ngươi. Hãy vui mừng đi, ngươi khiến Hắc Đạt Tư ta đây chuyên môn trở về giết ngươi là vinh diệu vô cùng to lớn.
Biểu tình nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao chợt vặn vẹo:
  • Con kiến không bằng heo chó nhà ngươi dám đụng vào công chúa của Hắc Nguyệt thần tộc ta? Còn khiến công chúa thích ngươi, trao đổi tín vật, ước hẹn gì đó. Ngươi có thể xóa đi sức mạnh hắc chú của đại quản sự, biết vài tin tức ngươi không nên biết.
  • Dù là điều nào thì ngươi đáng chết ngàn vạn lần. Đại quản sự tha cho ngươi chẳng qua là vì trấn an cảm xúc của công chúa sau khi bị các ngươi khinh nhờn.
Vu Nhai nhìn bốn mươi Hắc Nguyệt kỵ sĩ đi vào, lòng chìm xuống. Hắc Nguyệt thần tộc chú trọng hắn nhiều hơn Vu Nhai tưởng, hắn cứ nghĩ chỉ có mình nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao tới.
ngoài mặt Vu Nhai không lộ vẻ gì, thản nhiên nói:
- Ngươi đang ghen tỵ sao?
Vu Nhai vuốt tín vật của Tiểu Mỹ treo trước ngực, là sợi dây chuyền vốn chứa Ngọc Nữ tộc nay đã không có tác dụng gì, là vật kỷ niệm sâu sắc với hắn.
Răng rắc!
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao phát huy bản chất kiêu ngạo, tổ chức ra câu tràn ngập cảm giác ưu việt, có lẽ trong lòng gã thầm khen hay. Nhưng khi nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao định xem biểu tình của Vu Nhai thì nghe một câu thản nhiên: Ngươi đang ghen tỵ sao?
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao nhanh chóng phản ứng lại, cười lạnh nói:
- Ghen tỵ? Ngươi xứng sao?
Dạ Tình đáp trả:
  • Ngươi đến đây giết Vu Nhai chẳng lẽ không sợ công chúa của các ngươi sau này trách tội?
  • Tất nhiên công chúa không biết ta giết người, ít nhất tạm thời không biết. Đại quản sự của chúng ta nói chờ khi Thần Duệ chi tộc chiếm lĩnh Thần Huyền đại lục thì đồ sát sạch Bắc Đẩu hành tỉnh, tùy tiện đổ lên đầu tộc khác là xong. Sao công chúa biết là ta giết được?
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao cười gian:
- Yên tâm, có lẽ khi đó chúng ta sẽ tạo một câu chuyện tướng lĩnh quân địch chết oanh liệt cho công chúa của chúng ta nghe. Chuyện này cần nhiều thời gian, tin tưởng khi Thần Duệ chi tộc ta giáo dục, hun đúc xong công chúa cùng lắm là chú ý một chút, sẽ không nhỏ giọt lệ nào vì ngươi.
Vu Nhai chi trả lời ngắn gọn:
- Ngươi rất tự tin.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao lạnh lùng nói:
- Đương nhiên, Thần Duệ chi tộc ta mạnh hơn loại nam nhân loại bình thường nhà ngươi nhiều. Công chúa chẳng qua bị sự giáo dục dơ bẩn, các ngươi lừa gạt mới tạm thích ngươi.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao ngày càng khó chịu với thái độ của Vu Nhai, lời gã nói làm mặt Dạ a di đỏ rực, nàng tức chết. Người giáo dục Tiểu Mỹ là Dạ a di, nhưng nàng biết nơi đây không có chỗ cho nàng nói chuyện. Đây là thân phận cả yếu, phải biết im lặng, có lẽ Dạ a di giáo dục thật sự co vấn đề.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao nói:
  • Ví dụ như ta ưu tú hơn ngươi gấp trăm ngàn lần, người công chúa nên thích là ta, là Hắc Đạt Tư ta đây.
  • Nói cho cùng thì rốt cuộc ngươi ghen tỵ.
Lời Vu Nhai nói như cây kim đâm vào người, làm nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao câm nín.
  • Ghen tỵ? Ngươi căn bản không . . .
  • Ta là kiến, ta không xứng, ngươi ưu tú hơn ta gấp trăm ngàn lần, mới rồi ngươi đang so sánh với kiến.
Đám nhóc nghe Vu Nhai nói thì bật cười:
  • Xì.
  • Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .
Về mặt cãi lộn sao nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao nói lại Vu Nhai được? Cuối cùng gã hiểu uy hiếp con kiến nhiều cũng là chuyện rất nhục.
Hắc Đạt Tư giơ ngang trường đao, hét to:
- Ngươi chết đi!
Vu Nhai nói nhanh:
- Quê quá hóa giận? Khoan, ta sẽ đánh với ngươi nhưng đợi ta đưa người khác rời đi đã.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao lạnh lùng nói:
- Rất tiếc đại quản sự của chúng ta nói hễ có quan hệ với công chúa, dù là trực tiếp hay gián tiếp đều phải xsoa bỏ. Công chúa sẽ không có bất cứ ràng buộc gì với Thần Huyền đại lục nữa.
Nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao như biến thành chất lỏng màu đen, hòa tan. Keng một tiếng rõ to, trường đao của Hắc Đạt Tư va chạm với kiếm của Vu Nhai, khuôn mặt kiêu ngạo dán sát hắn.
Ánh mắt Hắc Đạt Tư coi rẻ nói:
- Huống chi thực lực của ngươi cũng không phá được không gian phong tỏa đại quản sự tự mình lập ra. Các ngươi chết chắc, người liên quan đến các ngươi cũng sẽ không sống sót, ta sẽ tru mười tộc nhà ngươi.
Vu Nhai giơ U Hoang kiếm lên, mắt nhìn Hắc Đạt Tư chằm chằm.
Cuối cùng Vu Nhai đã biết nam nhân trẻ tuổi cầm trường đao lão nhân đại quản sự chú trọng hắn mà là những Hắc Nguyệt kỵ sĩ này sau khi giết hắn sẽ giết người có quan hệ với Tiểu Mỹ, dù là gián tiếp hay trực tiếp. Tức là người liên quan đến Vu Nhai đều nằm trong danh sách tử thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK