Lúc trước Vu Nhai ra khỏi long quật đã phát hiện một điều. Không hiểu sao ngọn núi chỗ này đều có khe nứt phức tạp, không chỉ khe núi đi thông long quật, chui vào khe núi là sẽ có rất nhiều cơ hội ẩn núp.
Độc Cô Cửu Thiên không nói gì thêm, cắm đầu chạy theo Vu Nhai chui vào khe núi.
- Ta biết rõ những khe núi phức tạp này. Các ngươi rất khôn, nhưng nếu ta muốn tìm các ngươi thì dễ như trở bàn tay. Ta đã bắt giữ được hơi thở trên người các ngươi, dù có trốn đến chân trời góc biển cũng không thoát khỏi tay ta.
Đan Diễm Tâm như xem kịch, không để bụng Vu Nhai, Độc Cô Cửu Thiên loay hoay làm gì. Trong mắt Đan Diễm Tâm thì hai người cố gắng cỡ nào cũng phí công, không khác gì người đã chết. Bây giờ Đan Diễm Tâm quan tâm là song sinh tử ngọc thạch, Độc Cô Cửu Thiên sẽ chết như thế nào, gã giết hai người theo kiểu gì.
Vu Nhai cũng phớt lờ Đan Diễm Tâm, hắn vào khe núi nhanh chóng xuyên qua, Độc Cô Cửu Thiên theo sau lưng hắn. Trong lúc chạy Độc Cô Cửu Thiên cố gắng phục hồi thực lực.
Năm phút sau Vu Nhai ngừng lại nhìn bốn phía, nói:
- Là chỗ này!
Độc Cô Cửu Thiên lấy làm lạ hỏi:
- Vu huynh muốn làm gì?
Vu Nhai hỏi nhanh:
- Ta muốn bày trận tại đây nhưng còn cần chút thời gian, chút nữa nhờ Độc Cô huynh ngăn Đan Diễm Tâm một lúc. Không biết ngươi nắm chắc kéo dài được bao lâu?
Vu Nhai lấy những huyền binh phù văn tìm được trong di tích ma pháp viễn cổ ra, chỗ này không thích hợp bày long văn trận.
Vu Nhai không quen thuộc long văn trận, giờ ưu tiên dùng huyền binh phù văn có sẵn bày một phù văn trận mê loạn. Trận pháp này không tốn não, trong di tích ma pháp viễn cổ có phù văn trận đó, sau khi Vu Nhai phá trận đã thu lại hết huyền binh phù văn trong trận pháp. Lúc này Vu Nhai không cần tự mình bày trận, chỉ cần bắt chước giống y phù văn trận vốn có là được.
Địa hình khe núi khác hẳn với Vu Nhai gặp trong di tích ma pháp viễn cổ, bày phù văn trận sẽ có chút lỗ hổng nhưng chỉ cần Đan Diễm Tâm không hiểu biết phù văn trận thì sẽ không nhìn ra được.
Dù Đan Diễm Tâm hiểu chút ít nhưng sẽ mất một thời gian.
- Tối đa khaỏng hai phút.
Độc Cô Cửu Thiên nhìn huyền binh phù văn, gã không hiểu rõ đó là cái gì. Lúc trước đã nói không phải ai cũng biết phù văn, trong đại gia tộc có rất nhiều người không hiểu. Mặc dù Độc Cô Cửu Thiên là đối tượng Độc Cô gia chú trọng bồi dưỡng nhưng thở ấy gã rất trẻ, thực lực chưa đến đỉnh, tính tình kiêu căng, dù biết có chức nghiệp Ma Pháp đế quốc cũng không biết hình dạng phù văn.
Sau khi Độc Cô Cửu Thiên đi du lịch gã càng không có cơ hội tiếp xúc chức nghiệp rất hiếm hoi trong Huyền Binh đế quốc.
Hai phút, khi Độc Cô Cửu Thiên nói ra con số này gã chỉ biết cười khổ. Đường đường là thiên tài của Độc Cô gia nhưng chỉ có thể chống đỡ bạn cùng lứa hai phút. Độc Cô Cửu Thiên du lịch một mình, tiến bộ siêu nhanh, tính cách trở nên trầm ổn, gã đầy tự tin chờ quay về Độc Cô gia sẽ cướp vị trí số một thế hệ trẻ. Nhưng Độc Cô Cửu Thiên chưa kịp về Độc Cô gia đã gặp đả kích lớn thế này.
Độc Cô Cửu Thiên giống như Tạp Đức thiếu gia đã học được cái gì gọi là ngoài trời có trời, ngoài người có người. Không chỉ là Đan Diễm Tâm còn có Vu Nhai ở bên cạnh, Độc Cô Cửu Thiên không nhìn thấu hắn. Thì ra dù có đi du lịch cũng không thể nhìn thấu Thần Huyền đại lục.
Độc Cô Cửu Thiên cười khổ nói:
- Nếu Đan Diễm Tâm chịu nghe ta nói nhảm thì cùng lắm kéo thêm một phút.
Thiên tài Độc Cô gia lưu lạc đến mức cần dùng ngôn ngữ câu giờ, quá đắng lòng.
- Hai phút là đủ rồi, chút nữa đừng cố miễn cưỡng, thấy không ổn thì lui xuống. Khi đó ta đã bày xong một phần trận pháp, đương nhiên không thể để hắn trông thấy trận pháp khi nó chưa hoàn thành.
Vu Nhai dặn dò:
- Trong thời gian này ngươi tiếp tục phục hồi thực lực, cố gắng lấy sức. Có phản kích lại được không là trông nhờ vào điều này.
Bởi vì khi Vu Nhai, Độc Cô Cửu Thiên vào khe núi Đan Diễm Tâm lại khinh địch, không như oan hồn bám sát sau lưng cho Vu Nhai thêm thời gian. Đương nhiên còn nhờ công tốc độ kỳ lạ, năng lực siêu mạnh ám hành giả của Vu Nhai.
- Ta biết rồi, ta đi cửa hang động đằng trước vừa phục hồi vừa chờ hắn.
Độc Cô Cửu Thiên không nói nhiều, gã xoay người rời khỏi nơi Vu Nhai sắp bày trận đi tới trước cửa hang, chỗ đó không thấy tình huống bên trong. Độc Cô Cửu Thiên không sợ Vu Nhai bỏ chạy nhân lúc hắn chặn đường Đan Diễm Tâm, dù hắn chạy thì sao? Mạng của Độc Cô Cửu Thiên vốn là nhờ Vu Nhai cứu về.
Vu Nhai gật đầu, tập trung bày trận pháp, tốc độ siêu nhanh.
Các binh linh bận rộn giúp Vu Nhai. Tiếc rằng các binh linh không hiểu phù văn chỉ có thể làm mắt của Vu Nhai, bây giờ hắn mắt nhìn tám hướng. Từng huyền binh phù văn không ngừng cắm vào các vị trí, hình thành từng bình chướng phù văn trong hang động phức tạp.
Bên ngoài vang tiếng nổ điếc tai.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Con ngươi Vu Nhai co rút, tốc độ tăng nhanh hơn. Thời gian đếm ngược. Vu Nhai biết Đan Diễm Tâm, Độc Cô Cửu Thiên đã đụng độ, hắn chỉ có hai phút.
Thời gian trôi qua từng phút giây, Vu Nhai tạm yên lòng. Phù văn trận đã hình thành, tuy rằng có mấy chỗ chưa kịp làm nhưng ít nhất dư sức chặn lại Đan Diễm Tâm, chỉ cần gã không hiểu phù văn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thời gian ngừng lại vào một phút năm mươi bảy giây Độc Cô Cửu Thiên, Đan Diễm Tâm chiến đấu. Bên ngoài vang tiếng nổ điếc tai, một bóng người đẫm máu lao nhanh vào phù văn trận, Vu Nhai vội mở phù văn ra cho cái bóng bay vào.
Vu Nhai nhanh chóng khép phù văn trận lại chặn kiếm quang đỏ rực to lớn.
- Vu . . . Vu huynh, rất xin lỗi, ta không thể kiên trì đủ hai phút, oa!
Độc Cô Cửu Thiên ọc máu, trong mắt càng ủ rũ hơn. Độc Cô Cửu Thiên nói sẽ kiên trì hai phút, còn dùng ngôn ngữ câu giờ có lẽ sẽ bám chân Đan Diễm Tâm được ba phút, ai ngờ . . .
- Trị thương đi, ngươi đã hết sức.
Lúc nói câu này Vu Nhai cảm giác là lạ. Chờ khi Độc Cô Cửu Thiên biết Vu Nhai là tiểu binh Bắc Đẩu hành tỉnh không biết sẽ chịu đả kích lớn tới đâu, tội nghiệp. Quả nhiên kiểu trả thù có rất nhiều loại, cách báo thù này không biết Độc Cô Cửu Thiên có chịu nổi không.
Vu Nhai thầm nghĩ:
Thật ra Vu Nhai không hận Độc Cô Cửu Thiên quá nhiều, ít nhất Độc Cô Cửu Thiên bây giờ không như lúc xưa, gã biểu hiện ra ngoài có ưu điểm làm Vu Nhai khâm phục.
- Hay bây giờ nói cho hắn biết?
- Hay thôi đi, nói bây giờ không chừng hắn không chịu nổi đả kích hộc máu chết, khi đó khó ăn nói với đám Độc Cô Cửu Tà. Tuy Độc Cô Cửu Thiên bị thương nhưng sau khi chữa trị vẫn có sức chiến đấu cường đại.
Bởi vì thua Độc Cô Cửu Dương mà một mình tôi luyện, không tiếc vào sâu trong Ma Pháp đế quốc vì cảm nhận tùy thời chết đi mới tiến bộ không ngừng được, thực lực của Độc Cô Cửu Thiên tăng tiến nhanh là nhờ thế.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK