Hiện tại các ngươi lại mất liên lạc với đám người của Thanh Hải tiền bối. Con cá lớn mà bọn họ muốn câu, không phải rất rõ ràng rồi sao?
- Nếu như vậy, ngươi còn muốn sao?
Độc Cô Cửu Huyền hỏi.
- Đương nhiên phải đi. Nếu chỉ vì Thanh Hải tiền bối ta cũng nhất định phải đi. Nếu bọn họ muốn câu, vậy ta nhào tới để cho bọn họ câu là được rồi. Thật ra ta muốn xem thử, người quản lý mới của Độc Cô gia đang giở trò quỷ gì.
Vu Nhai lạnh lùng nói.
Vu Nhai dường như đang nói con cá hắn cũng đủ lớn, lực lượng cũng đủ mạnh mẽ, có thể kéo người từ trên bờ xuống.
Vu Nhai trả lời. Tiếp đó, hắn lại cùng mấy người hàn huyên vài câu về vấn đề sinh hoạt trong thời gian gần đây. Cuối cùng, hắn không quay đầu lại tiến vào trong sân viện của hắn.
- Nếu không chúng ta...
- Không cần. Nếu Thanh Hải tiền bối có khả năng bị nhốt lại, các ngươi là những người có liên quan tới ta, một khi trở lại Độc Cô gia khẳng định cũng sẽ có kết quả tương tự. Lần này ta sẽ không dẫn theo bất kỳ ai, chỉ dẫn theo Tiểu Thúy cùng đi.
Phía ngoài, ba người hai mặt nhìn nhau. Độc Cô Cửu Tà nhún vai một cái nói:
Độc Cô Cửu Huyền lại không được lạc quan như Độc Cô Cửu Tà.
- Xem ra chúng ta đã lo lắng vô ích. Nếu Vu Nhai có tự tin như vậy, chuyện Độc Cô gia chúng ta khẳng định không có vấn đề. Ngược lại ta có chút chờ mong đối với kết cục của gia chủ mới không biết từ đâu xuất hiện kia. Có lẽ sẽ rất bi kịch. Ta thật sự rất muốn trở về xem kịch vui.
- Ngươi nói xem có phải là Độc Cô Chiến Phong hay không?
- Sẽ không phải đâu. Tuy rằng chúng ta không hiểu rõ lắm về Độc Cô Chiến Phong, nhưng ta cảm giác hắn không có khả năng làm ra chuyện như vậy. Nếu nói nguyên nhân muốn bắt Vu Nhai là bởi vì sợ đế quốc Huyền Binh sẽ tạo áp lực đối với Độc Cô gia. Nhưng cường giả Thần cấp trong Độc Cô gia có người nào coi Hoàng Phủ tộc ra gì? Đặc biệt là Độc Cô Chiến Phong, ở trong lòng hắn sợ rằng chỉ có Độc Cô gia mà thôi. Ngay cả bản thân hắn cũng không có.
Độc Cô Cửu Tà đoán được.
- Nếu không phải là do cường giả thần cấp chịu áp lực từ hoàng tộc, vậy tình huống lần này lại là thế nào?
Độc Cô Cửu Huyền thực sự mơ hồ không hiểu nổi.
- Ta cũng không biết. Hiện tại thế cục quá loạn.
Độc Cô Cửu Tà lắc đầu. Hiện tại bất kỳ ai cũng không nhìn thấy rõ tình thế đại lục. Hắn lại nói:
Mượn kiếm huynh đột nhiên nói chen vào, chân mày nhíu rất chặt, lại nói:
- Cũng có một khả năng khác. Là có người muốn nhận được đất đai rộng lớn của Bách Tộc Loạn Địa. Khả năng này không nhỏ. Nhưng ta cảm giác mặc dù có khả năng này, cũng sẽ không phải là Độc Cô Chiến Phong.
- Không biết có phải cảm giác của ta sai lầm hay không? Chung quy ta vẫn cảm giác trên phương diện này có bóng dáng của nghiệp đoàn Lữ Giả.
Độc Cô Cửu Tà khẽ nhíu mày. Chợt ba người đều lắc đầu. Nếu cứ đứng ở chỗ này đoán tới đoán lui cũng sẽ không đoán ra kết quả gì, cũng không thay đổi được quyết định của Vu Nhai.
- Lần này mạng lưới tình báo của ta ở Độc Cô gia đụng phải bức tường rất quỷ dị. Ngoại trừ nghiệp đoàn Lữ Giả ra, không ai làm được. U Linh Kiếm Các của Độc Cô gia cũng không làm được.
- Nghiệp đoàn Lữ Giả? Lẽ nào cuối cùng bọn họ đã bắt đầu hành động?
- Vu Nhai, bầu không khí Độc Cô gia quỷ dị như thế, ngươi tại sao vẫn...
Thủy Tinh cũng nghe được những lời đối thoại ở ngoài cửa. Nàng có chút lo lắng hỏi. Chỉ có điều Vu Nhai lại lắc đầu nói:
Thủy Tinh nghe được bốn chữ này mắt cũng sáng lên. Đúng vậy, Độc Cô gia gần như đều tôn thờ Lạc Thiên Kiếm Linh là thần linh. Chỉ cần có Lạc Thiên Kiếm Linh che chở cho Vu Nhai, người nào có thể đụng được tới hắn chứ? Cho dù là gia chủ mới nào đó cũng phải đứng sang một bên.
- Hắc, lão công của nàng căn bản không sợ bầu không khí Độc Cô gia quỷ dị. Điều này không phải bởi vì thực lực của ta bây giờ cường đại tới mức nào. A, ta tự hiểu được, chút thực lực ấy sợ rằng còn chưa đủ để cho Độc Cô gia nhét kẽ răng. Nhưng ta ở Độc Cô gia là có hậu trường lớn. Đó chính là Lạc Thiên Kiếm Linh...
- Lạc Thiên Kiếm Linh!
Vu Nhai không còn giống với Vu Nhai trước kia nữa. Luận về hiểu biết của hắn đối với Thần Chi Nguyên Giới, sợ rằng trong nhân loại bình thường, hắn đứng đầu.
Nói cách khác, Vu Nhai đã có tư cách để Lạc Thiên Kiếm Linh bảo hộ.
- Vẫn phiền lòng muốn quản chuyện này sao? Hiếm lắm lão công nàng mới nghỉ ngơi được một chút. Chúng ta không phải có chuyện gì đó cần làm sao?
Vu Nhai đột nhiên cười rất đê tiện, đi về phía Thủy Tinh. Trên tay tất nhiên là các loại động tác. Trời ạ, từ sau khi tu luyện cùng hoàng hậu tiền bốim Thủy Tinh hình như càng gợi cảm hơn, khiến người ta không thể kìm chế được. Đặc biệt là đôi mắt kia, quả thực chính là câu hồn đoạt phách.
Vu Nhai mới phát hiện, hóa ra Lưu Tinh Đồng có thể biến người khác trở nên xinh đẹp như vậy. Đây là nguyên nhân Thủy Tinh vẫn mang Thấu kính mỹ đồng. Nếu như tiếp tục như vậy?
Hiện tại Vu Nhai mới biết được vì sao trước đây hoàng hậu tiền bối có thể chỉ nói mấy câu, đã khiến Hắc Nguyệt Thần Vương phải nhìn vào mắt của nàng. Lực lượng của hoàng hậu tiền bối tuyệt đối không dừng lại ở Lưu Tinh Đồng...
Thủy Tinh trừng mắt. Tuy rằng như vậy, chỉ có điều nàng vẫn để cho sắc lang này được như ý nguyện, mang theo ý xấu hổ chạy vào phòng. Vu Nhai tất nhiên sẽ không khách khí theo vào. Sau đó bên trong truyền ra tiếng cười đùa...
- Thôi đi. Không phải ngươi nói muốn chờ tới ngày trọng đại nhất của chúng ta sao?
- Ta không đợi được nữa. Nàng bớt nói nhảm đi. Hiện tại chồng nàng là sinh vật suy nghĩ dựa vào nửa người dưới. Hiếm lắm, một vị điên cuồng rình trộm kia mới không có ở đây. Chúng ta nhân cơ hội này làm một hồi, nói không chừng còn có thể làm ra một ngoại tôn cho lão nhân gia cao hứng một chút.
- Cái gì mà điên cuồng rình trộm. Làm gì có người nào lại nói nhạc phụ của mình như vậy chứ?.
Ầm...
Nhưng, chuyện bi thảm lại phát sinh. Ngay thời điểm Vu Nhai và Thủy Tinh lão bà cuối cùng đã hoàn thành xong khúc dạo đầu tràn ngập sự mập mờ, hai người hoàn toàn trơn trụi chuẩn bị ột bước cuối cùng, tiểu bằng hữu đen thui nào đó lại xuất hiện...
Hai người sợ tới mức lập tức chui vào trong chăn, bộ dạng giống như chú chim nhỏ kinh hãi. Đặc biệt là Vu Nhai, gần như muốn lệ rơi đầy mặt. Hắn thật sự muốn dùng một tay bắt lấy tiểu bằng hữu đen nào đó đập bẹp làm thịt. Hai lần, đã hai lần. Gia hỏa này không biết chọn thời gian sao? Hiện tại đáng lẽ là thời gian tốt nhất để chế tạo một ngoại tôn cho vị điên cuồng theo dõi nào đó mới phải. Giờ thì hay rồi. Làm không tốt sau này cũng không thể tạo ra được ngoại tôn nữa.
Đương nhiên, không có khả năng như vậy.
Tim Vu Nhai và Vu Nhai nho nhỏ của hắn cũng không có yếu ớt như vậy. Đây chỉ là sự oán hận ở trong lòng hắn mà thôi.
- Không đúng, Tiểu Hắc. Không phải ngươi đang ngủ ở trong chiếc nhẫn không gian của Thủy Tinh sao?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK