Cuối cùng Độc Cô gia chủ thưởng cho Vu Nhai chức thống lĩnh kim bào màu tạp, tức là đứng đầu đám tử tôn thiên tài gia tộc khách khanh, nhưng tạm thời chỉ treo tên. Rất khó tưởng tượng toàn bộ kim bào tập hợp thành một quân đội sẽ là cảnh tượng thế nào.
Dù trên danh nghĩa cũng có ích lợi của nó, ít nhất chấn nhiếp mấy kim bào màu tạp tự phụ. Hừ, gia tộc khách khanh vẫn chỉ là gia tộc khách khanh, Độc Cô gia cho bọn họ địa vị nhưng phải hiểu bổn phận của mình ở đâu.
Sau khi thấy kiếm đạo của Vu Nhai làm Độc Cô gia chủ tràn trề tự tin, nhiều năm sau tuyệt đối không có kim bào màu tạp nào vượt qua hắn được, thậm chí là kim bào chính thống. Tuy kiếm đạo này còn non nớt nhưng siêu mạnh, Vu Nhai mới cảm ngộ ý cảnh đã vượt qua thánh binh sư sơ đoạn. Tức là Vu Nhai không dùng sát ý thành thánh, chỉ bằng vào kiếm đạo thành thánh dẫn động kiếm ảnh trận thì thực lực sẽ vượt qua thánh binh sư tam đoạn, Độc Cô gia chủ không chắc cụ thể hắn mạnh bao nhiêu.
Có thể tưởng tượng tương lai phát triển kiếm đạo của Vu Nhai lớn cỡ nào.
Hiện tại Độc Cô gia chủ đã hiểu lời Lạc Thiên kiếm linh nói, Vu Nhai gần với tới thần binh sư. Kiếm đạo này không phải loại bình thường, nó hầu như ẩn chứa tất cả kiếm ý, nếu không chuẩn bị tâm lý từ trước thì Độc Cô gia chủ sẽ vô cùng giật mình.
Độc Cô gia chủ chưa thấy điên cuồng kiếm ý trong kiếm đạo của Vu Nhai, nếu không gã sẽ nâng hắn lên vài bậc.
Vu Nhai nghe chức thống lĩnh kim bào màu tạp thì lòng máy động thầm nghĩ:
- Kim bào màu tạp, có lẽ có thể . . . Không được, Thí Thần quân đoàn là quân đoàn của ta, không thuộc về Độc Cô gia.
Vu Nhai nhanh chóng lắc đầu phu định.
- Tuy Thí Thần quân đoàn không thuộc về Độc Cô gia, nhưng ta có thể thành lập lực lượng của mình trong Độc Cô gia.
Nghĩ đến đây Vu Nhai bàn với Độc Cô gia chủ:
- Gia chủ, ta muốn đổi phần lớn ban thưởng thành đủ loại đan dược tăng thực lực.
Tuy có Tư Mã Tường nhưng gã không miễn phí cung cấp các loại đan dược. Tư Mã Tường có tiền nhiều đến mấy tài sản một người làm sao đủ? Muốn bồi dưỡng một quân đoàn siêu cường đại thì không thể thiếu đan dược, làm đan dược cần các loại thảo dược, những thảo dược này cần có tiền để trao đổi.
Vu Nhai có được nhiều thanh kiếm trongg tiểu thế giới binh linh Lạc Thiên kiếm linh thì không thể xin thêm thần binh, thánh binh đã mất tác dụng với hắn bây giờ. Vậy chẳng bằng đổi hết phần thưởng thành đan dược, bồi dưỡng nhiều người hơn.
Độc Cô gia chủ nghe Vu Nhai nói, ngước mặt mỉm cười nói:
- Được, ta sẽ đổi hết thành đan dược cho ngươi.
Vu Nhai mở miệng nói:
- Ta muốn vào bí tịch quán trong Độc Cô gia, đương nhiên là những bí tịch có thể truyền ra ngoài.
Có đan dược phải kèm theo các loại công pháp bí tịch mới được. Tuy có đại tiểu thư Thủy Tinh công hội võ học, nhưng công hội võ học chỉ là thế lực mới nổi, nội tình kém hơn Độc Cô gia rất nhiều. Vu Nhai không há to mồm đòi những bí tịch bất truyền, chỉ nhắm vào mấy thứ linh tinh góp nhặt từ khắp nơi.
- Muốn bí tịch cũng được, ta có thể trực tiếp sao chép một phần cho ngươi, nhưng chỉ được lấy một phần mười.
Độc Cô gia chủ gật đầu đồng ý nhưng có hạn chế, dù là thứ góp nhặt linh tinh nhưng cũng là nội tình Độc Cô gia.
Nhìn hành động của Độc Cô gia chủ rõ ràng hiểu Vu Nhai muốn đan dược, bí tịch làm gì.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đa tạ gia chủ.
Trực tiếp sao chép một phần có thể bớt tốn nhiều thời gian. Một phần mười trong Độc Cô gia còn nhiều hơn Bắc Đẩu đồ thư quán vô số lần, Vu Nhai không ngờ Độc Cô gia chủ sẽ đồng ý dễ như vậy.
Độc Cô gia chủ vẫy tay:
- Được rồi, ngươi xuống đi. Ta sẽ phái người đưa đan dược, bí tịch công pháp thì tự ngươi lựa chọn.
Độc Cô gia chủ dễ nói chuyện một phần thì thái độ của Lạc Thiên kiếm linh, hơn nữa gã cho rằng Vu Nhai là người trọng tình trọng nghĩa, tốt với hắn thì hắn sẽ trả lễ lại. Vu Nhai là loại người đáng quen thân.
Độc Cô gia chủ chợt nhớ vấn đề đưa đan dược đi địa chỉ nào, rồi nhớ đến chuyện Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Mạc.
Vu Nhai giao lưu với Tiểu Loan, Tiểu Dịch một nửa thì bị gia chủ kêu đi, tuy nhiên hắn kịp tìm hiểu những chuyện về trang viên. Trước khi đến gặp Độc Cô gia chủ thì Vu Nhai đã định sẽ đổi hai trang viên với một sơn trang trong khu cửu kiếm hoàn, tức là nơi ngụ của gia tộc khách khanh. Độc Cô gia chủ cho Vu Nhai chức thống lĩnh kim bào màu tạp càng khiến hắn quyết tâm hơn.
- Phải rồi, là ngươi giết Độc Cô Cửu Dương và Độc Cô Cửu Mạc, hứ của bọn họ sẽ thuộc về ngươi, bao gồm trang viên, tài sản này nọ.
- Lúc trước ta sắp xếp người thôn Thiên Tội Uyên trong trang viên của Độc Cô Cửu Dương. Dị Ma tộc được sắp xếp trong chỗ thuộc về Độc Cô Cửu Mạc, cụ thể ngươi muốn tiếp tục sở hữu hai trang viên hay sao?
Nghĩ đến đây Vu Nhai đưa ra yêu cầu.
- Tốt, vậy Diệp gia, tức là gia tộc Diệp Vũ Phong lúc trước bị ngươi giết, địa bàn của bọn họ thuộc về ngươi.
Độc Cô gia chủ đoán trước Vu Nhai sẽ làm như vậy nên sắp xếp sẵn. Diệp gia bị tẩy trừ rầm rộ trong hành động thanh trừ phản đồ, còn sót lại một ít trung thành với Độc Cô gia. Địa bàn Diệp gia tốt nhất trong gia tộc khách khanh, bọn họ không thể tiếp tục ở lại đó, nơi này trống, nếu Vu Nhai đã yêu cầu thì cứ cho hắn.
Bàn bạc xong xuôi Vu Nhai có được căn cơ của mình trong Độc Cô gia. Độc Cô gia chủ cho Vu Nhai địa bàn gia tộc khách khanh là có suy tính riêng, lỡ như ngày nào đó hắn kiên quyết không chịu sửa họ Độc Cô thì hắn sẽ là gia tộc khách khanh của Độc Cô gia.
Sắp xếp người Thiên Tội Uyên cho Vu Nhai chăm sóc, tuy Thiên Tội Uyên bị bài xích nhưng vẫn là người Độc Cô gia.
Độc Cô gia chủ và Vu Nhai rất vừa lòng các sắp xếp, Vu Nhai xin phép rời đi.
Khi Vu Nhai đi không chú ý đến Độc Cô gia chủ nhíu mày nhìn hắn. Gia chủ rất khó hiểu, tại sao Lạc Thiên kiếm linh chỉ thấy huyền binh cục gạch của Vu Nhai? Bây giờ Độc Cô gia chủ đang thấy năm loại huyền binh trong cơ thể Vu Nhai, thật lạ lùng.
Gần đây Độc Cô gia chủ rất bận, tuy Vu Nhai có bí mật nhưng gã không để bụng đến mức luôn chú ý từng phút từng giây.
- Thôi, nếu Lạc Thiên kiếm linh hứng thú với tiểu tử này nhiều như thế thì cứ mặc hắn tự đào móc.
* * *
Vu Nhai có chút hưng phấn đi tới trang viên của Độc Cô Cửu Dương, gặp Độc Cô Thanh Hải chờ ngay trước cửa. Tất cả người Thiên Tội Uyên đi ra nghênh đón Vu Nhai, tình huống đồ sộ làm Vu Nhai hơi cảm động.
- Thanh Hải tiền bối, Mê Thành tiền bối, sao các người ở đây?
Độc Cô Thanh Hải tùy ý nói:
- Hì hì, lần trước hai chúng ta đi ra ngoài tìm ngươi nên vô công rỗi nghề trong Độc Cô gia, định đến chỗ ngươi ở nhờ. Nhi tử phản đồ của Độc Cô Chiến Phong thật biết hưởng thụ, nơi ở tốt hơn ta nhiều!Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK