Vu Nhai lộ vẻ mặt hớn hở. Đây là con rối sát ý thành thánh, còn hai con rối sát thánh có sát ý, lực lượng thánh giai! Lực lượng này nếu đặt trước mặt Đông Phương Thần Thông, lão nhân Hắc Nguyệt thần tộc thì không đáng là gì, nhưng đặt ở Bắc Đẩu hành tỉnh hì là lực lượng nghịch thiên. Đây là lý do tại sao lúc trước Vu Nhai không hủy diệt hết con rối.
Bây giờ ngẫm lại những con rối bị tiêu diệt làm lòng Vu Nhai nhỏ máu, nhưng trong tình huống lúc đó hắn không dám mạo hiểm. Đành chờ mong sau này có cách nào sửa lại các con rối, hay sửa thêm những con rối bị hủy hoại từ thật lâu trước kia.
Vu Nhai lại hỏi:
- Thí Thần, sau khi dung hợp xong ngươi sẽ mạnh hơn Diệt Thần sao?
Thí Thần Ma Nhẫn trầm giọng nói:
- Tạm thời so với lúc Diệt Thần Ma Nhẫn đỉnh cao còn chênh lệch khá lớn, dù ta có vào giai đoạn thần binh thứ hai cũng vậy. Nhưng ta ở trong Huyền Binh Điển sẽ có ngày vượt qua Diệt Thần Ma Nhẫn.
Vu Nhai gật mạnh đầu:
- Cũng đúng, chỉ cần ta không ngừng giải mở phù văn Huyền Binh Điển thì các ngươi sẽ liên tục biến mạnh.
Vu Nhai không đợi các binh linh đáp lời, tiếp tục bảo:
- Đi đi, không biết thế giới bên ngoài có bình tĩnh . . . A?
Vu Nhai định đi, miệng cảm tán ở lại Mê Vụ sơn mạch quá lâu không biết người thân, bằng hữu ở bên ngoài ra sao. Vu Nhai chưa nói hết câu chợt cảm giác có lực hút kinh khủng kéo hướng mình, hắn không thể chống lại.
Vu Nhai như lại bị dịch chuyển không gian một lần nữa, thế giới trước mắt hắn thay đổi.
Vu Nhai giật mình kêu lên:
- Cha nó, chẳng lẽ còn có mai phục? e già Hắc Nguyệt thần tộc ở bên ngoài chờ ta?
Vu Nhai nói xong vội nhìn thế giới trước mắt mình sau đó ngẩn ngơ. Vẫn là thế giới hắc ám nhưng là từng sợi dây leo màu đen giao thác nhau, phía sau dây leo là tường thành cao cao khá kiên cố. Vu Nhai dời tầm mắt, nhìn hướng khác, vẫn là dây leo giăng đầy nhưng nơi đó có một cửa thành.
Vu Nhai chớp mắt lẩm bẩm:
- Lạ thật, sao ta cảm giác chỗ này quen mắt?
Thí Thần Ma Nhẫn khàn giọng nói:
- Bởi vì nơi này là Cổ Ma Đế thành bị Vu Thuấn phong ấn trong Mê Vụ sơn mạch.
Vu Nhai giật mình. Đúng rồi, hèn gì Vu Nhai cảm thấy đã gặp ở đâu, thì ra là lúc hắn biến thân thành Thí Thần binh linh trong thế giới huyễn ảnh.
Khi đó Vu Nhai bảo vệ tòa thành này nhiều lần.
Đương nhiên tòa thành này tồn tại rất lâu, Cổ Ma tộc không có công trình lớn như nhân loại, cho nên Cổ Ma Đế thành còn tệ hơn Huyền Binh đế đô hay hoàng thành trong đế đô.
Dù sao thì Cổ Ma Đế thành từng huy hoàng, là nơi Vu Thuấn đến chết cũng không cho ai vào.
Trong lúc Vu Nhai nhớ lại hình dạng Cổ Ma Đế thành từng thấy trong huyễn ảnh thì một thanh âm từ bốn phương tám hướng ập đến.
- Ha ha ha ha ha ha! Thí Thần, rốt cuộc ngươi vẫn nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn, ha ha ha ha ha ha! Không biết chủ nhân bây giờ của ngươi là ai? Là người Cổ Ma tộc ta sao? Dù là tộc nào thì Vu Thuấn ta rất khâm phục hắn.
Vu Nhai rất quen thuộc thanh âm này, đó là giọng của Vu Thuấn.
- Ài, không biết đã qua bao nhiêu năm, Thần Huyền đại lục bây giờ như thế nào? Cổ Ma tộc còn tồn tại không? Dù sao thì ta tin chủ nhân Thí Thần chọn chỉ có thể là Cổ Ma tộc, nếu không đúng nghĩa là Cổ Ma tộc hoàn toàn diệt tộc.
Giọng Vu Thuấn mới đầu còn vang dội đến khúc sau thì trầm thấp, rất buồn bã.
Vu Thuấn nói sai một điều, lúc Thí Thần Ma Nhẫn vào Huyền Binh Điển có thể nói là không đường lựa chọn. Nếu Cổ Ma tộc không bị diệt tộc thì Thí Thần Ma Nhẫn vẫn phải đi theo Vu Nhai, bởi vì Thí Thần binh linh không chống lại lực lượng cả Huyền Binh Điển, Thôn Thiên kiếm linh được.
Lúc ấy Vu Nhai giao dịch với Thí Thần Ma Nhẫn trước, nó cũng chấp nhận. Nhưng không ngờ Thôn Thiên kiếm linh, Huyền Binh Điển khủng bố như vậy, Thí Thần Ma Nhẫn đáng thương không thể chạy ra, từ nay bước lên thuền giặc.
Cổ Ma tộc thật sự tuyệt chủng, Vu Thuấn phân tích sai nhưng kết quả thì đúng.
- Là cái gì cũng không sao, ta tin tưởng Thí Thần, càng tin tồn tại khiến Thí Thần nuốt Diệt Thần, nên ta chuẩn bị hút quà cho ngươi tại đây.
Vu Thuấn chỉ còn thanh âm, gã để lại giọng nói trước khi chết. Giống như lúc trong di tích Đế Long tộc, vua Đế Long tộc cũng làm như vậy.
Vu Nhai trợn mắt há hốc mồm nghe Vu Thuấn nói, cổ cứng ngắc quay sang nhìn thứ hắn cứ nghĩ là dây leo.
- Ài, lúc trước ta ngu ngốc vác Thí Thần ma điện quay về đây thì đế thành đã bị cướp sạch sẽ, nên không còn nhiều thứ để lại.
- Đầu tiên là Ám Hắc Ma Vân căn trồng bên ngoài thành, nhiều năm đã qua chắc Ám Hắc Ma Vân căn phủ khắp đế thành rồi. Tin tưởng có nhiều Ám Hắc Ma Vân căn như vậy nếu ngươi là Cổ Ma tộc có thể bồi dưỡng rất nhiều Cổ Ma chiến sĩ. Nếu không phải Cổ Ma tộc cũng không sao, mặc dù hơi uổng nhưng khiến dược sư luyện thành dược vật cũng được.
Dây leo đen đều là Ám Hắc Ma Vân căn? Má ơi. Vu Nhai suýt không nghe lọt tai những lời Vu Thuấn nói tiếp theo, hắn cắn mạnh vào dây leo. Vẫn khó ăn như vậy, nhưng năng lượng mạnh hơn Ám Hắc Ma Vân căn chỉ dài gần thước rất nhiều.
- Ta còn giữ lại hạt giống đó làm cái quái gì, trồng vào đây luôn!
Vu Nhai lấy hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn ra gieo xuống đất, không thể cứ trồng nó trong tiểu thế giới binh linh của Thí Thần Ma Nhẫn, hấp thu lực lượng Thí Thần binh linh được. Hoàn cảnh sinh trưởng Ám Hắc Ma Vân căn rất khắt khe.
Di tích Cổ Ma tộc là nơi sinh tồn tốt nhất cho Ám Hắc Ma Vân căn, tại đây không sợ bị ma thú cắn.
Vu Thuấn không còn sống nên không biết Vu Nhai cũng có một hạt giống Ám Hắc Ma Vân căn, tiếp tục bảo:
- Đẩy cửa thành ra đi, bên trong có món quà thứ hai.
Vu Thuấn chờ đợi Vu Nhai bước vào trong thành.
Két két két két két!
Tim Vu Nhai đập nhanh. Ám Hắc Ma Vân căn đã rất rung động, tiếp theo sẽ là gì? Mới đầu Vu Nhai ngơ ngác, bây giờ thì hắn rất hưng phấn, trông chờ. Khi Vu Nhai mở cửa thành ra nhìn vào trong, hắn chấn động.
Vu Thuấn bi thương nói:
- Đây là năm vạn Thí Thần binh giáp, tinh binh Thí Thần quân mạnh nhất năm xưa đi theo ta. Bọn họ cùng ta bảo vệ Cổ Ma Đế thành đến phút cuối cùng, khi ta thu thập thân thể của bọn họ trở về, để bọn họ vĩnh viễn đứng thẳng thì họ đã chết.
Trước mắt Vu Nhai là Thí Thần quân sắp hàng ngay ngắn, chỉ còn lại xương khô, có bộ xương không đầy đủ, khung xương hình người bất quy tắc. Mỗi bộ xương đứng thẳng tắp.
Vu Thuấn đã nói rất rõ ràng, khung xương ngay ngắn là vì sau cuộc chiến gã kéo xác tất cả Cổ Ma Thí Thần quân đến Cổ Ma Đế thành. Chết đứng là điều chiến sĩ hy vọng, đây là lễ tang tốt nhất cho Cổ Ma Thí Thần quân.
- Chắc bây giờ cái xác đã mục nát? Nhưng Thí Thần binh giáp tuyệt đối không mục, ta hy vọng ngươi sẽ lại cho chúng nó thấy ánh mặt trời. Món quà thứ hai chính là năm vạn Thí Thần binh giáp.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK