Từ lối vào di tích ma pháp viễn cổ Vu Nhai tìm hiểu được rất nhiều chuyện.
Sau khi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ chờ đợi nhiều ngày cảm thấy Vu Nhai xuất hiện, vì không để người ta nghi ngờ đã về cùng sứ đoàn Huyền Binh đế quốc Thất hoàng tử trở lại Ma Pháp đế đô. Nhưng Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ có để lại ký hiệu Vu Nhai xem hiệu.
Cũng vì Vu Nhai từ lối vào di tích ma pháp viễn cổ biết Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ an toàn nên mới nhàn ãnh thế này.
Nếu không thì Vu Nhai đã vội chạy đến sứ đoàn Huyền Binh đế quốc nhìn xem, hắn không phải động vật máu lạnh, bạc tình.
Nguyệt Lâm Sa đã trở về, công chúa như nàng không tư cách xử lý chuyện di tích ma pháp viễn cổ.
Có thể nói di tích ma pháp viễn cổ hoàn toàn không liên quan đến thế hệ trẻ nữa. Mới rồi Độc Cô Đoạn Vân nhắc qua mấy ngày sứ đoàn Huyền Binh đế quốc sẽ lên đường trở về, mặt ngoài là cuộc thăm dò di tích đã kết thúc, ngầm thì là: Xuất hiện trận pháp của Cổ Duệ chi dân, hoàng tử Huyền Binh đế quốc không thể xử lý loại chuyện này, cần trở về báo cáo để Huyền Binh Đại Đế phái đại thần đức cao vọng trọng hơn đến bàn chuyện.
Tức là ban đầu không thể xác định Cổ Duệ chi dân có tồn tại hay không thì phái những người trẻ tuổi làm tiên phong.
Bây giờ trông thấy trận pháp của Cổ Duệ chi dân, quái thú, giam cầm không gian có âm mưu từ trước, phải xử lý chuyện này kỹ càng xem như Cổ Duệ chi dân thật sự tồn tại, thế hệ trẻ lui xuống.
Giống như lúc trước Vu Nhai suy nghĩ, để các thủ lĩnh dẫn đầu giải quyết.
Lúc trướ Vu Nhai dò xét lối vào di tích ma pháp viễn cổ trừ quân đội Ma Pháp đế quốc ra còn có cường giả thế hệ trước trấn giữ.
Vu Nhai nói:
- Có lẽ ngươi cũng cảm giác được trong chuyện này có nội tình, đừng điều tra. Ta vẫn câu nói cũ, ta biết nhiều hơn ai hết. Chỗ này có hai phong thư, một đưa cho gia chủ, cực kỳ quan trọng, bên trong có bí mật Huyền Binh đế quốc đi sứ Ma Pháp đế quốc, toàn bộ bí mật sự kiện di tích, hai nước hợp tác. Ngươi nên biết tầm quan trọng của nó đi?
Vu Nhai đưa phong thư thứ nhất cho Độc Cô Đoạn Vân, gã run rẩy nhận lấy, gật mạnh đầu.
Độc Cô gia chủ đưa lệnh bài chấp sự U Linh Ma Kiếm cho Vu Nhai là muốn hắn hỗ trợ điều tra hai đế quốc đang làm cái quỷ gì, nhờ thân phận chấp sự U Linh Ma Kiếm nên hắn cứu đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá ra được.
Dù là vì nhiệm vụ hay ân tình, Cổ Duệ chi dân khủng bố thì Vu Nhai phải viết phong thư này.
- Phong thư thứ hai không quan trọng như lá đầu, nhưng cũng liên quan đến vấn đề tranh đấu trong hoàng thất Huyền Binh đế quốc. Mang phong thư và người này cho Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh trong Độc Cô gia, bọn họ xem thư xong sẽ biến nên làm sao.
Vu Nhai lấy phong thư thứ hai ra, không sai người U Linh kiếm các đưa Tạp Đức thiếu gia đến Bắc Đẩu thành hay Vu gia mà giao cho Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh, lợi dụng lực lượng công hội lữ giả chuyển người tới Bắc Đẩu hành tỉnh. Vu Nhai sẽ không nói ta phòng ngừa chu đáo vì sự kiện Hoàng Phủ Cung chết, hắn sẽ không nói đây là việc riêng của mình mà bảo là hoàng tử tranh đấu.
Vu Nhai sẽ không nói Tạp Đức thiếu gia ăn trứng rồng, có lẽ tương lai sẽ là tấm thuẫn cho U Linh Ma Kiếm đại nhân nhà ngươi.
Độc Cô Đoạn Vân nghe nói là hoàng tử tranh đấu thì vội vàng nhận phong thư thứ hai, nhìn Tạp Đức thiếu gia xỉu nằm dưới đất.
Độc Cô Đoạn Vân trầm giọng nói:
- Bảo đảm sẽ làm tốt nhiệm vụ. Hai phong thư và người này sẽ giao vào tay người U Linh Ma Kiếm đại nhân chỉ định.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Ừm! Cứ vậy đi, ta đi trước.
Vu Nhai lắc người, biến mất trong sân.
Trong sân chỉ còn lại Độc Cô Đoạn Vân, Ti Ti đứng ngyâ ngốc, còn có Tạp Đức thiếu gia ngất xỉu.
Ti Ti hoảng hốt hỏi:
- Đoạn Vân đại nhân, thực lực hiện giờ của U Linh Ma Kiếm đại nhân đã đến cảnh giới gì?
Biểu tình Độc Cô Đoạn Vân trầm trọng, cười khổ nói:
- Ta không biết, nhưng chắc chắn mạnh hơn ta nhiều, đã đi rất xa trên con đường thiên binh sư.
Trong sự kiện U Linh sát thủ U Linh Ma Kiếm đại nhân mới đến thiên binh sư, bây giờ hai tháng đã qua, hắn đi rất xa trên đường thiên binh sư. Thiên tài, sao mà khiến người ta hâm mộ, ghen tỵ đến thế.
Ti Ti buồn bã hỏi:
- Đoạn vân đại nhân nói xem chúng ta còn gặp U Linh Ma Kiếm đại nhân được không?
Độc Cô Đoạn Vân ngẩn người, kiên quyết nói:
- Có thể, chỉ cần chúng ta có thể sống sót.
Ánh mắt Độc Cô Đoạn Vân nhìn thấu điều gì, sâu thẳm nói:
- Nhưng đến khi đó hắn đứng trên đỉnh cao e rằng không còn chú ý đến chúng ta, trừ phi chúng ta không bị bỏ quá xa.
Ti Ti gật mạnh đầu, siết chặt nắm tay.
Ti Ti chợt nghĩ đến vấn đề khác, hỏi:
- Phải rồi Đoạn Vân đại nhân, rốt cuộc U Linh Ma Kiếm đại nhân có hải là A Kích không? Tại sao hắn nói biết rõ về di tích ma pháp viễn cổ hơn ai hết? Chẳng lẽ hắn biết rõ hơn cả chính phủ Ma Pháp đế quốc sao?
Độc Cô Đoạn Vân lắc đầu, nói:
- Không biết, cũng không cần biết. Chúng ta chỉ biết rằng U Linh kiếm các có một vị chấp sự U Linh Ma Kiếm cường đại là được.
Độc Cô Đoạn Vân đã nghĩ thông, gã không còn rối rắm vấn đề này nữa. Độc Cô Đoạn Vân chỉ là một sát thủ nho nhỏ, sao có thể hiểu được thủ đoạn của U Linh Ma Kiếm đại nhân? Ngoan ngoãn nghe lệnh là được, nghĩ nhiều vô ích.
Độc Cô Đoạn Vân vẫn không quá rõ ràng nhưng không cần thiết, bây giờ ưu tiên hoàn thành nhiệm vụ U Linh Ma Kiếm đại nhân giao cho.
Vu Nhai ra khỏi tiệm đạo cụ ma pháp La Lạp, biểu tình không còn là U Linh Ma Kiếm đại nhân lạnh lùng mà vẻ mặt giãn ra.
Vu Nhai cảm thán rằng:
- Có thế lực thật sướng, nhiều chuyện không cần tự mình làm. Hèn gì nhiều người thích theo đuổi quyền lực như vậy.
Nếu không có U Linh kiếm các thì Vu Nhai sẽ không mang theo cục nợ Tạp Đức thiếu gia, tiêu diệt gã tại chỗ là xong.
- Nhưng thế lực cũng có chỗ hỏng, đó là lực lượng càng nhiều thì gánh vác nghĩa vụ nhiều hơn. Phải lo thuộc hạ ăn uống, đúng là rắc rối, còn phải suy nghĩ nhiều chuyện. Giống như Thất hoàng tử, không có tình thân, huynh đệ tỷ muội tính kế tới lui, phụ mẫu ở dưới suối vàng cũng không yên tâm.
Khắc Liệt Luân Tư nghe lời của Vu Nhai, mắt trợn trắng hỏi:
Suy nghĩ của Vu Nhai là đồ lười.
- Vậy ngươi muốn sao? Có thế lực tốt hơn là không có.
- Ta biết, nhưng tưởng tượng nếu không gánh trách nhiệm mà được đến thế lực thì tốt quá, ví dụ như ta đối với U Linh kiếm các, công hội lữ giả bây giờ.
- Ngươi không gánh trách nhiệm? Vậy phong thư ngươi gửi cho Độc Cô gia là cái gì? Còn công hội lữ giả, lúc trước Độc Cô Đỉnh đã nói là bọn họ đầu tư vào ngươi, khi đó ngươi có thể không biết ngượng từ chối tham gia chuyện công hội lữ giả không? Đây không phải nghĩa vụ thì là gì?
Khắc Liệt Luân Tư thấy Vu Nhai được một tấc tiến một thước thì phô bày ra quan hệ ích lợi cho hắn thấy rõ sự thật.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK