Độc Cô Cửu Diệp mỉm cười nói:
- Không phải hình như mà là Vu Nhai lấy mấy người Dương gia ra tôi luyện chiến kỹ, còn là chiến kỹ cao sâu, mênh mông. Hèn gì hắn có thể đánh Độc Cô Cửu Dương thành phế nhân, tất cả không phải ngẫu nhiên.
Độc Cô Cửu Diệp vừa nói vừa liếc Hoàng Phủ Cung đứng gần dó. Lúc trước thế tử Mông thân vương tự giới thiệu bảo từng có một đường cô gả vào Độc Cô gia.
Nghe đến Độc Cô Cửu Dương làm Hoàng Phủ Cung thấy khó chịu. Đường cô của thế tử Mông thân vương chính là Hoàng Phủ Nhàn, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương, vợ Độc Cô Chiến Phong, là hung thủ tai họa Vu Nhai. Chính vì nguyên nhân này nên Hoàng Phủ Cung không có ấn tượng tốt với Vu Nhai.
Trong lá thư Hoàng Phủ Nhàn viết rất rõ ràng, kêu Hoàng Phủ Cung hành Vu Nhai chết đi sống lại.
Tất nhiên Mông thân vương và Hoàng Phủ Nhàn trước kia không mấy thân thiết, dù sao Mông thân vương là đệ đệ của hoàng đế, Hoàng Phủ Nhàn không phải muội muội của vua, không là công chúa, chỉ là đường muội, tức là quạn chúa.
Mãi khi Hoàng Phủ Nhàn gả vào Độc Cô gia, thành thê tử của ai đó cực kỳ cường đại mới lui tới thường xuyên. Lá thư của Hoàng Phủ Nhàn gửi đến vào ngày hôm sau khi ma pháp sư cường đại nhất đã bị đánh gục, nên Hoàng Phủ Cung mới điều tra Vu Nhai rõ ràng như vậy. Lúc trước Hoàng Phủ Cung cứ tưởng dùng sức hấp dẫn thân vương làm Vu Nhai quỳ gối, bây giờ trực tiếp tàn phá từ tâm lý đến cơ thể.
Một người Độc Cô gia nhún vai nói:
- Xem ra chúng ta có thêm một đối thủ cường đại.
Hoàng Phủ Cung lại bắt đầu châm ngòi ly gián:
- Không, ta nói rồi, ta tuyệt đối không tham gia thánh hội Huyền Thần điện, càng không thành kỵ sĩ chính thức được. Hắn chỉ là kỳ binh giả đê tiện, nếu các vị muốn khiêu chiến hắn . . .
Tiếc rằng Hoàng Phủ Cung mới nói một nửa đã bị cắt ngang.
Một người Độc Cô gia nói:
- Thân vương thế tử bảo khiêu chiến hắn? Dừng đùa, chúng ta chỉ mong chờ hắn khiêu chiến. Vu Nhai rất lợi hại nhưng chưa đến nỗi khiến chúng ta chủ động khiêu chiến.
Một Độc Cô gia khác lên tiếng:
Độc Cô Cửu Diệp cũng gật đầu, phớt lờ Hoàng Phủ Cung. Như ngươi kia nói, bọn họ chỉ muốn biết người nghe đồn vượt qua tuyệt địa Độc Cô gia mà không phải họ Độc Cô, được kim bào. Đương nhiên cũng mong thấy Vu Nhai cường đại đến mức nào, bây giờ họ đã gặp người, nếu đụng độ thì đánh, không đụng độ mà cố ý tương tàn cho người ta xem sao?
- Đúng vậy! Chúng ta đi thôi, nếu đã biết mặt tử tôn kim ào đặc biết nhất rồi thì không cần xem nữa, ta càng mong chờ đập bẹp Quan Vân Long.
- Ừm! Đi đi.
Hoàng Phủ Cung không hiểu rõ về Độc Cô gia, nói:
- Nhưng hắn họ Vu . . .
Độc Cô Cửu Diệp lạnh nhạt nói:
Độc Cô Cửu Diệp nói xong mấy người Độc Cô gia trừ Độc Cô Cửu Huyền ra đều quay người vào Huyền Thần điện, để lại thế tử Mông thân vương trợn mắt há hốc mồm. Chuyện này khác hẳn trong dự đoán của Hoàng Phủ Cung, Độc Cô gia nên là gia tộc não rỗng, vũ phu, vinh diệu của gia tộc cao hơn tấ cả mới đúng.
- Vậy thì sao? Hắn không được xếp vào gia phả, khi đến gia tộc tất nhiên sẽ có trận chiến, không cần sốt ruột.
- Đương nhiên nếu bây giờ hắn muốn khiêu chiến thì chúng ta không ngại đè hắn. Chúng ta đúng là khó chịu việc hắn không họ Độc Cô.
Có một số nước đi của Hoàng Phủ Cung làm theo thư Hoàng Phủ Nhàn chỉ điểm, nhưng tại sao thành ra thế này?
Thế tử Mông thân vương không biết rằng người Độc Cô gia đúng là vô cùng kiêu ngạo, bên trong khinh thường kỳ binh giả Vu Nhai. Như người Độc Cô gia mới nói, bọn họ mong chờ Vu Nhai đến khiêu chiến nhưng sẽ không tự hạ thấp thân phận chủ động khiêu chiến, càng sẽ không bị người lợi dụng.
Não rỗng? Nếu Độc Cô gia toàn là kẻ vũ phu thì cùng lắm trở nên như Lý gia, không thể chiếm cứ đệ nhất Thần Huyền đại lục.
Thế hệ trẻ Độc Cô gia mong chờ Vu Nhai khiêu chiến là vì bây giờ hắn thể hiện ra thực lực.
Hoàng Phủ Cung tưởng tượng người Độc Cô gia khó chịu, muốn trấn áp khí diễm của Vu Nhai, loại người đó chỉ có thể là công tử bột Độc Cô Cửu Dương bị chiều hư, hoặc một số ngân bào, tử bào tự phụ, hoặc muốn báo thù cho Độc Cô Cửu Tiên. Tiếc rằng mấy người Độc Cô gia kỵ sĩ dự bị này không liên quan gì với bên trên, bọn họ không có bất cứ tiếp xúc cùng Vu Nhai.
- Không lẽ cứ để kế hoạch thất bại?
Hoàng Phủ Cung suýt lộ bộ mặt nanh tranh, mắt liếc hướng Vu Tiểu Dạ. Đáng hận là Độc Cô Cửu Huyền đứng bên cạnh Vu Tiểu Dạ.
Thế tử Mông thân vương thầm nghĩ:
Đang lúc Hoàng Phủ Cung rối rắm không biết nên làm sao thì Vu Nhai bị truy sát đã đến Huyền Thần điện. Mọi người nhìn mặt Vu Nhai, bộ dạng của hắn nhẹ nhàng như đang chơi rượt bắt với người Dương gia.
- Nếu không tại tiện nữ nhân này là mình có thể dùng thủ đoạn khác.
- Độc Cô gia chết tiệt, võ phu não rỗng đáng chết, khốn kiếp, mình là thế tử thân vương!
- Grao!
Vu Tiểu Dạ nghẹn ngào kêu lên:
- Biểu ca!!!
Hoàng Phủ Cung không kịp phản ứng lại thì Vu Nhai đã đến trước mặt Vu Tiểu Dạ, nhẹ nhàng ôm eo nàng. Vu Tiểu Dạ kinh kêu, Vu Nhai tiếp tục lao tới.
Hoàng Phủ Cung lên tiếng, gã quyết định muốn làm cái gì đó:
- Người là ai? Ban ngày ban mặt bắt cóc dân nữ, người đâu . . .
Hoàng Phủ Cung chưa nói xong chợt thấy Vu Nhai ôm Vu Tiểu Dạ xoay người lại. Vốn Vu Nhai tiếp tục đi tới Huyền Thần điện nhưng chớp mắt hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt thế tử Mông thân vương, đứng đối diện nhau.
Mắt Vu Nhai trống rỗng như vực sâu tuyệt vọng lạnh lùng nhìn Hoàng Phủ Cung chằm chằm, người hắn phát ra hơi thở tuyệt vọng.
Đám tinh anh Kiếm vực hành tỉnh còn đứng trước Huyền Thần điện cảm giác như rơi vào hầm băng. Mấy người Độc Cô gia chậm rãi đi vào trong cũng ngừng lại, ngạc nhiên ngoái đầu.
Độc Cô Cửu Diệp lầm bầm:
Độc Cô Cửu Diệp lắc đầu, nói:
- Không lẽ đây là lực lượng Thiên Tội Uyên?
- Cửu diệp ca, chúng ta . . .
- Dù khi nào các ngươi đụng độ hắn tuyệt đối không thể khinh địch, dù là ta cũng vậy. Nhưng bây giờ chưa phải là lúc chúng ta ra tay.
Độc Cô Cửu Diệp tiếp tục bảo:
- Đi.
Mấy người Độc Cô gia gật đầu, ánh mắt cẩn thận hơn trước.
Vài giây sau bốn phía vang lên mấy thanh âm trầm thấp:
- Thế tử . . .
Nhưng khi bọn họ lên tiếng Vu Nhai lại di chuyển, phớt lờ tất cả, ôm eo Vu Tiểu Dạ leo lên Huyền Thần điện.
Mấy cao thủ vọt lại bao quanh Hoàng Phủ Cung, căng thẳng hỏi:
- Thế tử có sao không?
Ngay khi Vu Nhai rơi đi chân thế tử Mông thân vương mềm nhũn, gã chưa bao giờ cách cái chết gần như vậy, nặng nề làm gã ngộp thở. Hoàng Phủ Cung cũng là địa binh sư, thậm chí bước vào địa binh sư lâu hơn hắn, tại sao sao có chênh lệch khủng khiếp như vậy?
Biểu tình của Hoàng Phủ Cung đầy nghi ngờ, thậm chí quên đáp lời.
Xa phụ hỏi:
- Thế tử sao rồi? Ta đi bắt hắn ngay bây giờ!
- Hắn không sao, chỉ bị hù chết khiếp.
Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK