Đáng sợ nhất là mặt thanh niên vẫn treo nụ cười ban đầu. Ti Ti nhớ đến người trong huấn luyện doanh sát thủ dù là sát thủ được tiếng thiên tài ở trước mặt hắn chỉ là tép nhỏ.
- Nàng cứ làm công việc của mình.
Ti Ti gật đầu, nói:
- Vâng vâng, đại nhân hãy nghỉ ngơi trong phòng này.
Ti Ti hít vào thở ra mấy lần rồi trở ra quầy bên ngoài, tiếp tục làm nhân viên tiệm đạo cụ ma pháp.
Vu Nhai đi vào gian phòng Ti Ti chỉ, nét mặt sa sầm. Vu Nhai khoanh chân xếp bằng.
Vu Nhai phải tu luyện, đỉnh địa binh sư còn kém rất xa. Vu Nhai cần đột phá, hắn cần biến mạnh. Dù trong phút chốc không thể đạt đến thiên binh sư cũng phải nâng thực lực lên đỉnh cao hơn, Vu Nhai còn bảy ngày, hắn không thể lãng phí chút nào.
Vu Nhai lại giở đệ lục trọng Thần Huyền Khí Điển ra, đập vào mặt là mảnh đất xinh đẹp lấy Thánh thụ Tinh Linh làm trung tâm lan tràn ra ngoài. Các loại thực vật trải rộng, toát ra hơi thở khiến người say mê. Những sương mù hầu như biến mất. Trên đường đi Vu Nhai không bỏ qua chút cơ hội cảm ngộ địa binh sư nào khiến mảnh đất đầy sức sống càng sung túc hơn.
Vu Nhai không quên tu luyện, hắn muốn nhanh chóng đạt đến thiên binh sư.
Vu Nhai cảm giác trong huyễn ảnh này còn thiếu cái gì, dường như khi đột phá thiên binh sư không cần lấp đầy mọi sự sống trên Thần Huyền đại lục, bây giờ đã thỏa mãn yêu cầu đột phá.
Nhưng thiếu cái gì đó, vì thứ này làm Vu Nhai không có cơ hội phá mở địa binh sư.
Vu Nhai nhíu mày nói:
- Chẳng lẽ cần động vật có sinh mệnh?
Từ trước Vu Nhai đã suy nghĩ điều này, có thử qua nhưng không chút hiệu quả. Cảm giác địa diễn chỉ liên quan tới địa, tuy rằng động vật, ma thú thậm chí nhân loại đều sống trên mặt đất nhưng không thích hợp khái niệm địa diễn. Đã có thể sinh mệnh có trí tuệ, đó là mệnh hồng lơ lửng trên bầu trời.
Phương hướng đại diễn không thực hiện được thì dựa vào mệnh luân, tiếc rằng Vu Nhai thử cảm ngộ vận mệnh của các loại sinh mệnh nhưng vận mệnh của sinh mệnh đâu dễ cảm ngộ? Không có cách tìm tòi linh hồn, dù có cũng vô dụng. Mệnh hồng của Phong Doanh cường đại hơn 'Vu Nhai cặn bã' nhiều.
Như Tinh Linh thần nỗ, Đại Địa chi thuẫn rực rỡ chói lòa trên bầu trời.
Bây giờ có thêm một mệnh hồng không thua gì hai thần binh Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, Tinh Linh thần nỗ, đó là mệnh hồng của Vua Đế Long tộc. Trong tinh huyết Vu Nhai không chỉ nhìn đến truyền thừa cũng thấy ý chí Vua Đế Long tộc. Trong ý chí chứa nhiều ký ức, cộng với cảnh tượng Vua Đế Long tộc bị nhất kiếm kinh thiên giết Vu Nhai từng thấy thế là biến thành một mệnh hồng.
Đương nhiên bây giờ còn có vận mệnh của Cổ Đế Long Linh, Thôn Thiên kiếm, Thí Thần Ma Nhẫn cho Vu Nhai cảm ngộ. Nhưng mỗi người có bí mật riêng của mình, Vu Nhai không muốn ép buộc xem quá khứ của Thôn Thiên kiếm, Thí Thần Ma Nhẫn, Cổ Đế Long Linh. Dù Vu Nhai có đòi cũng phải được bọn họ cho phép.
Thực lực đến trình độ như Vu Nhai vẫn không làm gì được mấy thần binh.
Vu Nhai biết mệnh hồng trên bầu trời, sự sống dưới mặt đất từ khi hắn cảm ngộ Đại Địa chi thuẫn thì đã cân bằng. Thêm mệnh hồng của Vua Đế Long tộc khiến mệnh luân dẫn đầu, rất rõ ràng Vu Nhai muốn đến địa binh sư thì mệnh hồng không phải cơ hội đó.
Lòng Vu Nhai rối loạn:
- Rốt cuộc là cái gì?
Dù chỉ đạt đến thiên binh sư nhất đoạn thì thực lực của Vu Nhai sẽ tăng vọt, càng có lợi cho việc cứu người. Nhưng Vu Nhai không tìm ra cơ hội thì biết làm sao? Vu Nhai sốt ruột, rất nóng nảy.
Các binh linh không cách nào giúp đỡ Vu Nhai, bọn họ làm sao biết cực hạn của Thần Huyền Khí Điển?
- A?
Đang lúc lòng Vu Nhai rối loạn chợt mở mắt ra, có vài hơi thở kỳ lạ xuất hiện trong sân. Một hơi thở tiến vào từ cửa tiệm, chúng thuộc về Độc Cô Đoạn Vân.
Một thanh âm hùng hồn từ bên ngoài truyền đến:
Thanh âm hùng hồn lạnh lùng nói:
- Đoạn Vân, tiểu tử kia ở bên trong?
- Chiến Nhất, xin hãy chú ý lời nói của mình, bên trong là chấp sự U Linh Ma Kiếm.
- Ta không tin có chấp sự U Linh Ma Kiếm trẻ tuổi như vậy. Ngươi nên biết chấp sự U Linh Ma Kiếm luôn do Thanh Thủy trưởng lão đảm nhiệm, tại sao bỗng đổi một thanh niên chưa từng thấy mặt? Tại sao chúng ta không nhận được thông báo gì?
- Hơn nữa chúng ta chưa nhận được lệnh điều tra công chúa Nguyệt Lâm Sa gì đó, mấy thuộc hạ của Thất hoàng tử. U Linh kiếm các chưa từng nhận mệnh lệnh như vậy. Ta công nhận hắn là tử tôn của Độc Cô gia, có lẽ là tiểu bối của Thanh Thủy trưởng lão nên hiểu được lý do hắn nắm giữ kiếm lệnh Ma Kiếm. Ha ha, ta thấy chắc là hắn trộm kiếm lệnh của chấp sự U Linh Ma Kiếm Thanh Thủy trưởng lão, sau đó vì bằng hữu xảy ra chuyện, chó nóng nảy cắn . . .
Độc Cô Đoạn Vân biết rõ thanh niên bên trong đáng sợ thế nào, không cho phép người kia nói bậy:
- Đủ rồi, Chiến Nhất!
Thanh âm to mồm tiếp tục bảo:
- Đoạn Vân, ngươi cảm thấy ôm đùi tử tôn của Thanh Thủy đại nhân chấp sự U Linh Ma Kiếm là có thể sớm rời khỏi chỗ quái quỷ này, một bước lên mây sao? Hừ, vậy ngươi cứ làm theo mệnh lệnh buồn cười kia đi, ta không làm!
Tên của gã là Độc Cô Chiến Nhất, cùng bối phận với Độc Cô Chiến Phong, gã có chữ 'chiến' nên lúc xưa ít nhất từng lấy ngân bào, khác với Độc Cô Đoạn Vân ở ngoài rìa người Độc Cô gia. Độc Cô Đoạn Vân được ban cho họ Độc Cô.
Lúc trước nói Độc Cô Đoạn Vân không thể biết hết các thành viên U Linh kiếm các rải rác toàn Ma Pháp đế đô nhưng lão biết vài người, Độc Cô Chiến Nhất là một trong số đó.
Độc Cô Chiến Nhất mở miệng nói:
- Tiểu tử, trưởng bối đang ở trước mặt ngươi còn không đi ra? Ngươi có biết ngươi làm như vậy nguy hiểm lắm không? Ngươi có biết mỗi quân cờ đặt trong Ma Pháp đế đô quan trọng biết bao? Ngươi vì chút việc riêng mà sử dụng chúng ta? Hãy giao ra kiếm lệnh chấp sự U Linh Ma Kiếm, chúng ta sẽ đưa ngươi về Đế Long tộc. Ta cũng gửi thư trách tội lên trên.
Độc Cô Đoạn Vân muốn nói gì nhưng cuối cùng không nói ra, mắt lạnh nhìn Độc Cô Chiến Nhất, xem kịch vui đi. Những người khác không ra tiếng, bọn họ thông minh sẽ không làm chim đầu đàn.
Vu Nhai lên tiếng:
- Nếu ngươi biết mỗi quân cờ quan trọng cỡ nào còn gặp ta vào ban ngày? Ngươi có biết ngươi làm như vậy sẽ có khả năng bị lộ không?
Vu Nhai nghe đoạn đối thoại đã hiểu có chuyện gì, bọn họ không tin tưởng hắn, việc này hắn đã chuẩn bị tâm lý trước. Lúc nãy Độc Cô Đoạn Vân cũng không tin Vu Nhai.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Hừ! Thật không ngờ U Linh kiếm các biến thành như vậy, Độc Cô Chiến Phong làm các chủ cũng chẳng ra gì.
Không phải mỗi người U Linh kiếm các đều biết tên của các chủ, khẽ kêu:
- Độc Cô Chiến Phong? U Linh các chủ?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK