- Đúng rồi. Hoàng hậu tiền bối, nếu như tiền bối không xuất hiện, chẳng khác nào lại cho ta một vấn đề khó khăn không nhỏ. Ta phải làm thế nào mới có thể đi vào gia tộc Lan Quân thần bí của tiền bối đây? Hơn nữa rất có khả năng, chúng ta còn phải lẻn vào trong mộ địa của người ta.
Vu Nhai đột nhiên nói.
- Ngươi đã đáp ứng giúp ta hoàn thành nguyện vọng.
Hoàng hậu tiền bối khẽ cười nói.
Vu Nhai bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ. Hắn vốn cho rằng đây là nguyện vọng rất đơn giản. Nhưng hiện tại hình như không dễ dàng hơn so với chuyện tìm được Nguyệt Lâm Sa là mấy. Hắn theo bản năng nhìn về phía Lan Quân Hi.
Hắc hắc, xem ra đành phải bắt đầu xuống tay từ trên người nữ nhân này.
Đương nhiên, hoàng hậu tiền bối chỉ nói là có khả năng vĩnh viễn không xuất hiện, cũng không nói là tuyệt đối không xuất hiện...
- Tiểu tử, ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy, cũng không nên đánh chủ ý vào hậu bối của ta.
Hoàng hậu tiền bối vừa nhìn thấy Vu Nhai lộ ra ánh mắt thô tục kia, nàng lập tức lên tiếng cảnh cáo. Điều này khiến Vu Nhai dở khóc dở cười. Hắn chỉ theo thói quen lộ ra ánh mắt thô tục như vậy thôi, có được hay không?
- Các ngươi nguyện ý trở thành một phần tử của Thanh Môn không?
Ngay trong lúc Vu Nhai cùng hoàng hậu tiền bối trao đổi với nhau, Lan Quân Hi nhìn đám dân nghèo nói. Bộ dạng nàng lại biến thành dáng vẻ tươi cười hòa ái. Tất nhiên đám dân nghèo không có lý do gì để từ chối. Đừng nói Lan Quân Hi là ân nhân cứu mạng của bọn họ, cho dù không phải bọn họ cũng sẽ gia nhập. Đám ba người Tô Lôi có chút do dự sau đó cũng gật đầu. Nếu như không đồng ý, Nguyệt Ninh Á tới tìm bọn họ gây phiền phức, vậy bọn họ phải làm thế nào?
Ở trên đại lục này, phải có lực lượng cường đại che chở mới có thể sống sót. Nếu như trong đại hội săn bắn lần này, bọn họ không thể thành công, bọn họ sẽ bị trục xuất khỏi Phiêu Phong Thành, đối mặt với thế giới bạo loạn bên ngoài. Cho dù có thành tích, bọn họ cũng phải gia nhập một thế lực nào đó.
Bọn họ cũng không ghét Thanh Môn, vậy cứ gia nhập là được. Hơn nữa, bọn họ còn có thể tìm được nhiều người cùng chung chí hướng.
- Cảm ơn mọi người. Đúng rồi. Thật ra lần này chúng ta tới đây, cũng bởi vì nghe nói tới tên của tiểu thư A Lôi.
Lan Quân Hi lại đột nhiên đi vòng qua, khiến Tô Lôi ngẩn người một lát. Làm sao Lan Quân Hi lại biết mình? Sao có thể như vậy được?
Không đợi Tô Lôi đáp lời, Lan Quân Hi lại cười nói:
- Thật ra, lần này chúng ta tới Phiêu Phong Thành cũng là có nhiệm vụ. Chính là muốn tham gia đại hội săn bắn của Phiêu Phong Thành lần này. Chỉ có điều nhân thủ của chúng ta không đủ. Đúng lúc nghe được tín đồ Thanh Môn trong Phiêu Phong Chủ Thành nói, thực lực của A Lôi và Tu Tư ở Tuyết Lâm Thành không tệ. Nên ta tới xem một chút.
Hóa ra, Lan Quân Hi đi tới Tuyết Lâm Thành, trùng hợp cứu mọi người còn có nguyên nhân như vậy?
Đúng vậy, nàng đi tới Phiêu Phong Thành, thứ nhất là vì mọi người bái tế và tưởng nhớ tới Hoàng hậu nương nương, tuyên bố chuyện Thanh Môn. Thứ hai, chính là tìm được cao thủ bản địa gia nhập Thanh Môn, tham gia đại hội săn bắn lần này. Ban đầu nàng không mấy lưu ý tới Tuyết Lâm Thành. Chủ yếu nhất vẫn là ở bên trong Phiêu Phong Chủ Thành. Nhưng không nghĩ tới ở Phiêu Phong Chủ Thành, qua những tín đồ Thanh Môn, không ngờ nghe được tên của A Lôi. Dường như nhân khí cũng tương đối cao. Cho nên nàng mới sớm tới xem thử một chút.
Trong kế hoạch của nàng, chuyện tới Tuyết Lâm Thành có lẽ sẽ muộn hơn một chút. Nhưng hiện tại vì xuất hiện Tô Lôi và Tu Tư nên mới tới sớm. Nữ tử có nhân khí cao như Tô Lôi, chỉ cần ở trên đại hội săn bắn có thể biểu hiện tốt, tín đồ Thanh Môn sẽ tăng mạnh.
- Chuyện này... Chúng ta chỉ có chút thực lực như vậy làm sao có thể giúp được nàng?
Tu Tư có chút kinh sợ.
- Thực lực ma đạo sư không phải là yếu. Lại nói cũng không chỉ có các ngươi tham gia. Lần này còn có vài người của Thanh Môn chúng ta. Thực lực yếu hơn so với các ngươi cũng không phải ít. Các ngươi không cần lo lắng tới chuyện sẽ gây trở ngại cho chúng ta.
Lan Quân Hi thoáng cười nói,
- Có vấn đề...
Vu Nhai trợn trừng mắt, trong lòng xuất hiện thêm ba chữ này. Theo lời Tu Tư đã nói trước đó, đại hội săn bắn lần này chỉ là để ba thế lực lớn chọn người hiền tài. Thanh Môn hoặc là nói là gia tộc Lan Quân thần bí tới xem náo nhiệt làm gì?
Hắc, lẽ nào thật sự chỉ vì đám dân nghèo không bị trục xuất ra khỏi Phiêu Phong Thành sao? Đánh chết hắn cũng không tin.
- Chỉ sợ các ngươi sẽ có chút nghi ngờ, vì sao gia tộc Lan Quân thần bí chúng ta lại muốn Thanh Môn phải tham gia đại hội săn bắn này?
Lan Quân Hi không đợi ai hỏi ra nghi vấn này, liền nói thẳng. Thấy mọi người gật đầu, nàng mới nói:
Đạt Mộc gia gia truy hỏi.
- Thật ra đại hội săn bắn lần này cũng không chỉ đơn thuần là đại hội săn bắn. Cũng không phải là để cho các thế lực chọn người hiền và tranh đoạt địa bàn, mà là muốn tranh đoạt một thứ khác.
- Một thứ khác sao?
- Đúng vậy, một thứ khác. Nghe nói là thứ có thể thay đổi thế cục của đại lục. Có người nói thứ này có thể chống lại Kinh Thiên Nhất Kiếm của dân Cổ Duệ. Còn có người nói, đó là một thanh ma kiếm tương đương với Kinh Thiên Kiếm của dân Cổ Duệ.
Lan Quân Hi hít một hơi thật sâu nói, sắc mặt trở nên trang trọng. Nhưng trang trọng như thế lại không kiêng kỵ nói ra bí mật này. Bởi vì điều này cũng không phải là bí mật gò lớn. Cũng chỉ có đám nhân ở tầng lớp thấp mới không biết mà thôi. Nhìn rất nhiều người của đại gia tộc đều đang đi lại trên đường phố là biết, đây là bí mật công khai.
Nghe được Lan Quân Hi nói vậy, Vu Nhai không nhịn được ngẩng đầu lên.
Kiếm tương đương với Kinh Thiên Kiếm? Không biết là thần kiếm danh hiệu chữ "Thiên" nào? Mỗi Thần Chi Nguyên Giới đều có một thanh. Bây giờ còn lại hai Thần Chi Nguyên Giới chưa xuất hiện.
Chẳng lẽ nói, gần đây lại có Thần Chi Nguyên Giới nữa sao? Còn nói, chỉ là một thanh kiếm mà thôi?
- Ma kiếm tương đương với Kinh Thiên Kiếm sao?
Mọi người vô cùng kinh ngạc. Trải qua bảy kiếm kinh thiên tại Bách Tộc Loạn Địa, hiện tại có chí ít chín mươi phần trăm số người trên đại lục Thần Huyền biết Kinh Thiên Kiếm là vật gì. Bọn họ cũng đã biết sự khủng khiếp của Kinh Thiên Kiếm. Đương nhiên, rất nhiều người cũng chỉ nghe người khác kể lại. Nói ví dụ như đám dân nghèo chỉ biết Kinh Thiên Nhất Kiếm của dân Cổ Duệ có uy lực rất trâu bò. Nhưng cụ thể, uy lực trâu bò thế nào, bọn họ cũng không rõ ràng lắm.
Có lẽ cũng không trâu bò như vậy. Nếu không vì sao Vu Nhai đại đế có thể ngăn cản được tới bảy kiếm?
Đạt Mộc gia gia và Tô Lôi có biết một chút. Nhưng bọn họ cũng không phải là thế lực lớn, cũng không hiểu quá sâu khắc. Nhưng câu nói phía trước, thứ có thể thay đổi thế cục đại lục lại khiến bọn họ thầm kinh ngạc. Chỉ một thanh kiếm có thể thay đổi thế cục đại lục sao?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK