Bỗng nhiên Vu Nhai dừng tay, khẽ hừ mũi. Giây lát sau Vu Nhai bay ngược về, vô số quang thứ từ dưới đất đâm lên vây quanh quang minh thánh nữ thành tháp trắng quang minh.
Thánh quang thứ thật lợi hại, chẳng lẽ Quang Minh thần hiển linh?
Giọng Vu Nhai chui vào tai quang minh thánh nữ:
- Rốt cuộc đã chịu ra tay sao, quang minh thánh tử?
Thanh âm phá tan ảo tưởng của Lộ Luân Na đối với Quang Minh thần.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
Quang minh thánh tử vẫn cười tủm tỉm:
- Chẳng lẽ quang minh thánh tử đứng im mãi là vì muốn chờ phút mấu chốt anh hùng cứu mỹ nhân, ôm mỹ nhân về, cướp nữ nhân của Quang Minh thần?
- Ta đến là vì điện chủ dự đoán được trong chuyến đi này thánh nữ sẽ gặp nguy hiểm, ta chỉ cứu nàng vào lúc nguy hiểm nhất, không hơn.
- Lúc trước nàng không bị nguy hiểm nên ta không cứu, anh hùng cứu mỹ nhân thì . . . Nếu là ngươi có hứng thú với nữ nhân như khúc gỗ không?
Vu Nhai gật gù đồng ý cách nói của quang minh thánh tử:
- Nói cũng đúng, không chừng lúc lên giường nàng không nhúc nhích, cở trong lòng la Quang Minh thần ơi, đừng đừng!
Lư Tiễu tiểu sơn mạch mỉm cười nói:
- Không cần kích ta. Ta khác với nhân viên thần chức quang minh khác, ta cũng không cho rằng Quang Minh thần tồn tại, không cho rằng các thần Pháp Thần Điện tồn tại. Bọn họ cùng lắm là mạnh hơn người bình thường, ta chỉ biết thần quyền tồn tại bởi vì cao tầng của đế quốc ta dễ khống chế chính quyền hơn.
Quang minh thánh nữ hét chói tai:
- Thánh tử, ngươi nói cái gì? Ta muốn tố cáo ngươi với thần điện!
Con ngươi Vu Nhai co rút, còn có loại nhân viên thần chức như vậy? Loại người này là đáng sợ nhất, mặt ngoài thờ phụng thần quyền nhưng trong lòng chỉ tin vào mình, ngươi không thể tìm được sơ hở bằng lời nói.
Đã không cần nói nhiều hơn, khí thế của Vu Nhai dâng lên cao nhất.
- Mời công kích, ta cho ngươi một cơ hội tấn công. Nếu ngươi có thể buộc ta lại ra tay thì sẽ tha cho ngươi lần này, nếu ngươi dạy phù văn cho ta thì ta sẽ tha ngươi và đoàn đội của ngươi, còn tặng hai trăm quân công thánh quang ma kỵ đoàn.
Giọng Lư Tiễu tiểu sơn mạch vẫn bình tĩnh, nói chuyện gì cũng thản nhiên.
Con ngươi Vu Nhai lại co rút. Hai trăm quân công thánh quang ma kỵ đoàn, nghĩa là nếu Vu Nhai dạy phù văn cho quang minh thánh tử thì gã chẳng những tha cho hắn, đồng đội còn giúp hắn tiêu diệt thánh quang ma kỵ đoàn.
Quang minh thánh tử đúng là máu lạnh vô tình.
Quang minh thánh nữ ở một bên nổi điên:
- Thánh tử, ngươi điên rồi, ngươi ruồng bỏ quang minh. Ta nhất định sẽ khiến thần điện tước đi địa vị thánh tử của ngươi!
Quang minh thánh tử dám nói ra lời như thế, quá đảo điên.
Quang minh thánh tử hờ hững liếc quang minh thánh nữ:
- Nếu có được phù văn thì đừng nói là hy sinh hai trăm kỵ sĩ, có hy sinh ngươi tại đây thì điện chủ, đại đế sẽ không cau mày chút nào.
Quang minh thánh tử nói với Vu Nhai:
- Nếu ngươi vẫn chưa thỏa mãn thì ta có thể tặng ngươi quân công thánh nữ, đương nhiên không phải thánh nữ này. Nàng có quan hệ hơi lớn.
Vu Nhai vẫn im lặng, ngơ ngác nhìn quang minh thánh tử, lòng nổi lên nhiều suy nghĩ.
Vu Nhai không có cảm giác vinh diệu gì với Huyền Binh đế quốc, tuy phù văn rất không ách nhưng không phải chuyện quan trọng với hắn. Dù truyền phù văn ra ngoài Vu Nhai vẫn có thể tiếp tục học tập, tu luyện. Giao dịch với quang minh thánh tử chẳng những được vô số quân công còn cứu mọi người sống sót, cuộc giao dịch àny trăm lợi không chút hại với Vu Nhai.
Vu Nhai gằn từng chữ:
- Điều kiện giao dịch không tệ, nhưng ta - Không - Chấp - Nhận!
Vu Nhai tăn tốc lao hướng quang minh thánh tử, chớp mắt đã tới trước mặt gã.
Quang minh thánh tử không hề ngạc nhiên trước hành động của Vu Nhai, đối diện hắn lao nhanh tới, gã lạnh nhạt nói:
- Vậy vô cùng tiếc nuối,ta cứ nghĩ chúng ta có thể kết làm bằng hữu.
Quang minh thánh tử không đánh trả, mới rồi gã đã nói nếu Vu Nhai có thể buộc gã lại ra tay thì sẽ tha cho hắn.
Cơ thể quang minh thánh tử nhạt dần, chậm rãi biến mất. Quang minh thánh tử không ra tay, gã tránh né.
Vào lúc này Vu Nhai nên lộ biểu tình kinh ngạc, nhưng con ngươi quang minh thánh tử phan chiếu khóe môi hắn cong lên. Khi Vu Nhai cách quang minh thánh tử chưa tới hai mươi ly thì đột ngột biến mất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bên trên vách núi phát hiện tiếng nổ, ánh sáng trắng như mặt trời thứ hai chói lòa, còn có tiếng khưu phong thú gào thét. Vu Nhai đã đứng trên lưng Tiểu Thúy.
Quang minh thánh tử ngẩng đầu nói:
Vu Nhai dắc ý nói:
- Đã coi thường ngươi, thật sự bị nhìn thấu.
- Ta không tin một người chỉ tín ngưỡng mình sẽ giữ lời hứa.
- Đúng là ngươi có hứng thú với phù văn, bắt ta và giao dịch với ta, ngu ngốc đều biết nên chọn cái nào. Ít nhất sau khi bắt ta các ngươi có cách khiến ta nói hết ra, giao dịch thì các ngươi chỉ nhận được một phần. Ngươi tự tin có năng lực bắt được ta, nhưng không tự tin đuổi kịp tốc độ khưu phong thú.
Khi quang minh thánh tử đối thoại với Vu Nhai đã lặng lẽ dụng ma pháp trói Tiểu Thúy lại.
Như Vu Nhai đã nói, giao dịch với người như quang minh thánh tử không chừng sẽ bị bán đi. Trong tình huống quang minh thánh tử chiếm ưu thế bảo gã thả người, tặng không quân công cho Vu Nhai, thậm chí tặng thánh nữ của Pháp Thần Điện, dù phù văn đáng giá cỡ nào cung không đến mức này. Vu Nhai thầm thắc mắc, Xích Thố đột nhiên báo cáo Tiểu Thúy gặp nguy hiểm, hắn biết ngay mục đích của quang minh thánh tử.
- Ài, xem ra thánh nữ xem ngươi là kẻ địch đúng là không biết tự lượng sức mình.
Quang minh thánh tử vẫn không lộ nhiều biểu tình, dù buông tiếng thở dài chỉ chứa hờ hững. Quang minh thánh tử lấy quang minh thánh nữ ra so sánh.
Quang minh thánh nữ đứng một bên tức hộc máu, nhưng nàng bị Vu Nhai tấn công dồn dập chấn thương, không có sức bò dậy, dây lưng đã xóa sạch phù văn.
- Nhưng ngươi đã sai, không phải ta không tự tin bắt giữ khưu phong thú. Nếu chúng ta không tự tin thì Quang Minh thần điện phái chúng ta đi ra làm chi? Tốc độ của khưu phong thú không phải nhanh nhất.
Vu Nhai ngẩn người. Đúng vậy, nếu Quang Minh thần điện muốn bắt Vu Nhai thì sao không biết có khưu phong thú tồn tại? Vậy tại sao quang minh thánh tử công kích Tiểu Thúy?
Quang minh thánh tử nói ra kết quả làm Vu Nhai kinh hoàng:
- Sự thật ngược lại, ta không tự tin bắt được người có U Linh kiếm ý bí ẩn nhất Độc Cô gia.
U Linh kiếm ý, quang minh thánh tử biết Vu Nhai có U Linh kiếm ý! Điều này không lạ, nhiều người không biết về U Linh kiếm ý, nhưng Quang Minh thần điện là thế lực lớn của Ma Pháp đế quốc quanh năm chiến đấu cùng Độc Cô gia chắc chắn biết rõ. Trên thế giới người hiểu rõ ngươi nhất chính là kẻ thù của ngươi.
Quang minh thánh tử lại lôi quang minh thánh nữ ra làm ví dụ:
- Bởi vậy ta mới nói thánh nữ không biết tự lượng sức mình, không hiểu rõ thực lực thật sự của ngươi, tự cho rằng có thể bắt ngươi.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK