Một mình Độc Cô Cửu Dương bỏ chạy, gã tin tưởng với tốc độ địa binh sư thì chạy trốn dễ như húp cháo. Chờ Độc Cô Cửu Dương chạy đi thì rất nhanh sẽ tìm được giúp đỡ, đặc biệt là tìm siêu cao thủ đối phó Hạng giáo quan Huyền Thần điện.
Vu Nhai sẽ không để Độc Cô Cửu Dương chạy thoát, trong phút chốc hắn vọt ra ngoài. Độc Cô Cửu Dương tự tin với thực lực địa binh sư trốn thoát khỏi bàn tay Vu Nhai được là sai hoàn toàn, tất nhiên hắn muốn đuổi theo gã cũng không dễ. Vu Nhai bắt đầu nhớ Tiểu Thúy.
Dạ Tình muốn đuổi theo nhưng chỉ vài bước đã bị bỏ lại, trơ mắt nhìn U Hoang rượt theo Độc Cô Cửu Dương biến thành đốm đen. U Hoang lần nữa rời bỏ Dạ Tình.
Độc Cô Cửu Dương bỏ trốn, thuộc hạ của gã không đáng lo. Đám người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Tiết tổ trưởng, Diễm tỷ, Huyết Lệnh, Cự Xỉ, Lữ Nham đã an toàn.
Vu Nhai không cần lo mặt sau, tập trung tinh thần truy sát Độc Cô Cửu Dương. Phải công nhận Độc Cô Cửu Dương có rất nhiều báu vật, mấy lần gã suýt bị Vu Nhai đuổi kịp nhưng gã ném báu vật ra lại kéo giãn khoảng cách.
Vu Nhai ngẫu nhiên rạch một nhát kiếm trên người Độc Cô Cửu Dương.
Giọng Vu Nhai như hồn ma văng vẳng:
- Đây là tử tôn trung tâm của Độc Cô gia sao? Chạy trốn rất lợi hại, nếu thế hệ trẻ Thần Huyền đại lục biết sẽ nhìn Độc Cô gia với cặp mắt thế nào?
Độc Cô Cửu Dương có suy nghĩ đứng lại đấu với Vu Nhai lần nữa, một chọi một. Độc Cô Cửu Dương có thực lực địa binh sư, gã vẫn đủ khả năng làm thịt Vu Nhai. Nhưng với điều kiện Vu Nhai chịu đánh ngay mặt mới được, hắn phải đi ra quyết đấu với Độc Cô Cửu Dương mới được. Bây giờ Vu Nhai có U Linh kiếm ý, ám ảnh tiệt sát thuật của U Hoang kiếm linh, hắn không ngu, đấu ngay mặt với Độc Cô Cửu Dương?
Vu Nhai muốn mạng của Độc Cô Cửu Dương, hắn không có ý định đánh bại gã rồi khoe khoang.
Trong đường núi tuyết trắng, Độc Cô Cửu Dương cắm đầu chạy như điên, lòng gã tức giận, nhục nhã, thề độc.
Độc Cô Cửu Dương rất tức giận những lời Vu Nhai đã nói, nhưng gã có cách gì? Dù Độc Cô Cửu Dương không muốn thừa nhận nhưng gã lại lần nữa bị vượt cấp, sự thật bày ra trước mắt. Lúc trước Độc Cô Cửu Dương nói gì mà trước lực lượng tuyệt đối thì thủ đoạn ám sát chỉ là mây khói, nay nó là bàn tay tát vào mặt quá đau. Độc Cô Cửu Dương không tin người áo đen thật sự chưa đến hoàng binh sư cửu đoạn.
Độc Cô Cửu Dương thầm nguyền rủa nhất định sẽ xử lý người áo đen, thầm an ủi mình:
- Đúng vậy! Chắc chắn hắn đã đến đỉnh hoàng binh sư, chỉ kém một bước nhỏ là vào địa binh sư, nhất định là vậy!
Độc Cô Cửu Dương đã quên gã là loại người vượt cấp khiêu chiến địa binh sư tam đoạn hay thậm chí tứ đoạn, nhưng bây giờ gã bị truy sát.
Vu Nhai thầm cười khẩy nói:
- Có thể đấu với địa binh sư tam đoạn, tứ đoạn sao?
Nếu so tài thì Độc Cô Cửu Dương có thể nhưng đánh anhu sống chết rất khó nói gã sẽ vượt được bao nhiêu cấp. Một thiên tài dùng các loại địa vị, dược vật nâng lên cao thì có thể xem như thiên tài sao?
Nhìn lại Độc Cô Cửu Tà, gã một mình đi ra naoì rèn luyện, đây mới là tinh thần, phong cách của Độc Cô gia.
Người Độc Cô gia thích một mình hành hiệp, một kiếm một người đánh khắp thiên hạ, tiếc rằng ngày càng ít có loại người này. Mỗi người có thể sống tiếp đều là chiến sĩ hàng đầu tương lai của Độc Cô gia. Độc Cô Cửu Tà có nhắc đến Độc Cô Cửu Thiên, cũng là Thiên ca kim bào ngày xưa đến Vu gia, sau khi thua Độc Cô Cửu Dương gã một mình đi ra ngoài rèn luyện.
Khi Độc Cô Cửu Thiên trở về có còn thua Độc Cô Cửu Dương không?
Keng keng keng!
Vu Nhai bắt lấy cơ hội công kích vài kiếm, vẫn không thành công. Vu Nhai lại ẩn vào bóng tối, không ngừng truy sát, ám sát. Độc Cô Cửu Dương sắp đứt dấy thần kinh, gã hối hận, hối hận tại sao không mang theo tọa kỵ? Độc Cô Cửu Dương hối hận tại sao khiến cao thủ duy nhất đi giết giáo quan gì đó của Huyền Thần điện? Độc Cô Cửu Dương hối hận lúc trước không kêu thuộc hạ cùng nhau vây công người này.
- Trấn nhỏ!
Rốt cuộc Độc Cô Cửu Dương trông thấy hy vọng, trước mặt gã xuất hiện một trấn nhỏ, là trấn nhỏ cho săn ma nhân vào núi tuyết, hoặc ra khỏi núi. Đây là nơi lúc trước Tuyết Lang săn ma đoàn của Chu Uy muốn đến.
Độc Cô Cửu Dương rống to từ xa:
- Tất cả săn ma nhân nghe đây, ta là Độc Cô Cửu Dương, kim bào trung tâm Độc Cô gia! Có người truy sát ta, lập tức đi ra bảo vệ ta! Ta hứa cho các ngươi cơ hội làm khách khanh Độc Cô gia!
Chớp mắt vô số bóng người xuất hiện trong trấn nhỏ, sức hiệu triệu của Độc Cô giađúng là đáng sợ.
Độc Cô Cửu Dương thấy trấn nhỏ có phản ứng thì thở hắt ra. Độc Cô Cửu Dương không ngốc, gã biết người áo đen theo sau sắp làm đợt ám sát lần cuối. Độc Cô Cửu Dương sẵn sàng bùng nổ sát chiêu chặn lại và phản kích, tốt nhất là tạm thời giữ chân người áo đen. Chờ săn ma nhân trong trấn chạy tới là có thể vây công người áo đen đến chết, Độc Cô Cửu Dương tạm gác vinh diệu Độc Cô gia sang một bên.
Vu Nhai lên tiếng:
- Hì hì, các ngươi nhớ kỹ, người cầu cứu tên là Độc Cô Cửu Dương!
Các săn ma nhân khựng lại. Độc Cô Cửu Dương còn đang tràn ngập chiến ý bỗng chốc mặt đỏ bừng, vinh diệu Độc Cô gia bị vứt sang bên nay Vu Nhai lôi ra, đập tan tành.
Các săn ma nhân vẫn đến bảo vệ Độc Cô Cửu Dương, Vu Nhai ở tong bóng tối không hiện ra.
Độc Cô Cửu Dương thấy các săn ma nhân chạy tới thì thể hiện khí thế cường đại, hung dữ uy hiếp:
- Không ai được phép nói ra chuyện hôm nay, nếu không sẽ chết!
Ngày hôm nay Độc Cô Cửu Dương mất hết mặt mũi.
Các săn ma nhân nhìn nhau, bọn họ toàn là cáo già, lòng rất buồn bực.
Các săn ma nhân hối hận, khi thấy kim bào trung tâm Độc Cô gia chật vật thế này 13 tiếp theo cả đám sẽ gặp họa. Sớm biết như vậy bọn họ đã không xuất hiện mà chạy đi, bây giờ đã ra mặt nếu không hành động thì chết càng thảm hơn.
Săn ma nhân chửi thầm trong bụng, người Độc Cô gia bá đạo làm người ta không muốn tiép xúc. Nếu có thể các săn ma nhân rất muốn giết luôn người Độc Cô gia này, tiếc rằng quá đông người, miệng không kín. Còn kẻ tuy sát sao không thấy đâu?
- Vị thiếu gia này, tất nhiên chúng ta sẽ không nói ra nhưng ích lợi người vừa nói . . .
- Ngươi đang nghi ngờ lời của ta?
- Không dám không dám . . .
Có vẻ kẻ truy sát đã bỏ chạy, nhiều người như vậy ai dám tiếp tục truy sát?
săn ma nhân mang Độc Cô Cửu Dương đi nhanh vào trong trấn, định giải quyết xong việc liền bỏ đi. Lúc này kẻ truy sát mà các săn ma nhân đinh ninh đã đi mất đột nhiên xuất hiện. Không, xuất hiện là một mũi tên sắc bén.
- A!
Tiếng hét đến từ Độc Cô Cửu Dương.
- Bảo vệ Độc Cô thiếu gia, mau lên!
Các săn ma nhân sợ hết hồn. Nếu để tử tôn kim bào Độc Cô gia chết tại đây thì cả đám có chạy tới chân trời góc biển cũng đừng mơ sống nổi.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK