Mục lục
Triệu Hoán Thần Binh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xem biểu hiện của Hoàng Phủ đại tướng quân chắc chắn không phải người Hoàng Phủ Nhàn nhờ đối phó Vu Nhai, người hoàng tộc nhiều vô số kể, vương gia gì đó ở khắp nơi trong Huyền Binh đế quốc, không liên lạc nhiều với nhau.
- Tốt tốt tốt, tiểu tử, cho ngươi sống lâu hơn một chút.
Tuy Dương Như Hóa rất muốn giết Vu Nhai ngay nhưng xung quanh có đầy người, Hoàng Phủ đại tướng quân đã lên tiếng, gã tạm nhẫn nhịn. Dương Như Hóa vừa chữa trị điệt tử vừa phái người kêu các binh sĩ thủ thành đến.
Chờ đợi rất khó chịu, đặc biệt là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Không biết chút nữa Vu Nhai làm sao xoay sở.
Không lâu sau đầu heo rống to:
- A! Khốn kiếp, họ Vu, ta muốn giết ngươi!
Dương Tiên Tuấn suýt đấm trúng mặt Dương Như Hóa.
Dương Như Hóa bắt lấy tay Dương Tiên Tuấn, trầm giọng nói:
  • Tiểu Tuấn đừng xúc động, ta là bá phụ của ngươi. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hãy nói ta biết, ta sẽ làm chủ cho ngươi.
  • Bá phụ, người là bá phụ? Bá phụ hãy giết Vu Nhai giúp ta, giết hắn!
Vu Nhai chẳng chút quan tâm đi tới hai bước, mỉm cười hỏi:
  • Giết ta? Muốn diệt khẩu sao?
  • Là ngươi? Ta muốn giết ngươi!
Dương Tiên Tuấn sắp điên, gã nhớ đến sỉ nhục bị cục gạch đập tơi tả trước cửa thành là tức xì khói. Nếu không lấy lại những gì đã mất thì suốt đời Dương Tiên Tuấn không cam lòng.
- Đủ rồi, ngươi chê chưa đủ mất mặt sao? Có chuyện gì hãy nói cho bá phụ nghe, ta sẽ làm chủ thay ngươi!
Qua một lúc lâu Dương Tiên Tuấn bị bá phụ trấn áp dần bình tĩnh lại, gã cũng phát hiện không có sức đánh lại. Kiếm trong tay Dương Tiên Tuấn xoắn vặn vào nhau, gã có xông lên chỉ chịu nhục.
Dương Tiên Tuấn bắt đầu kể:
- Chuyện là vầy, ta nghi ngờ trong số bọn họ có gian tế Ma Pháp đế quốc . . .
Dương Tiên Tuấn khoe bản thân gã là binh sĩ tốt của đế quốc, vì an toàn Kiếm Sơn hùng quan nên đưa ra yêu cầu kiểm tra không gian giới chỉ. Không ngờ những người này chẳng những không phối hợp, còn dám phản kháng, đặc biệt là tiểu tử này trước mắt vu tội gã là gian tế Ma Pháp đế quốc, đánh gã, biến gã thành như vậy.
Các Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nghe Dương Tiên Tuấn nói thì rất tức giận. Đám kỵ sĩ dự bị bên ngoài hay Dạ Tình suýt đứng ra phản bác, nhưng Vu Nhai mỉm cười ngăn cản.
Dương Như Hóa chờ Dương Tiên Tuấn kể xong nhìn Vu Nhai, cười khẩy nói:
  • Ngươi còn lời gì để nói?
  • Ta chỉ có thể nói điệt tử của ngươi rất có tài diễn kịch, làm hiệu úy rất đáng tiếc. Trước tiên hãy nghe ta nói hết lời, vừa rồi ta yên lặng nghe hắn kể chuyện xong, ngươi cũng nên cho ta cơ hội kể chuyện đi?
Vu Nhai thấy Dương Như Hóa định phản bác thì nhanh đưa mắt nhìn Hoàng Phủ đại tướng quân, nói:
- Ta chỉ muốn nói với đại tướng quân, chỉ một câu. Nếu người Dương Tiên Tuấn nói về ta, đổi laị người là ta thì đại tướng quân có ngu ngốc đánh người xong chạy đến phủ đại tướng quân, tự chui đầu vô lưới? Không biết đại tướng quân thấy bộ dạng của ta có giống bệnh thần kinh?
Hoàng Phủ đại tướng quân biết thường thức, trả lời:
- Đương nhiên không thể nào chui đầu vô lưới, chạy xa nhất có thể.
Vu Nhai hỏi:
  • Vậy đại tướng quân có nên thêm một tội cho người này, tội lừa gạt đại tướng quân?
  • Đúng vậy! Dương Tiên Tuấn, ngươi dám . . .!
  • Đại tướng quân, sự việc chưa rõ ràng không thể vội định tội. Dù điệt nhi của ta có chỗ sai sót chỉ vì bị đánh đầu óc không tỉnh táo.
Dương Như Hóa muốn giết Vu Nhai ngay, người thứ hai gã muốn giết là đại tướng quân thùng cơm ngồi bên trên.
- Được rồi, đến lượt ta nói.
Vu Nhai biết không thể lợi dụng đại tướng quân nữa, hắn không nói nhảm, kể lại sự việc xảy ra trước cửa thành. Vu Nhai không thêm bớt, cũng không cần.
Cuối cùng Vu Nhai nhấn mạnh:
- Thử hỏi nếu hắn không phải là gian tế Ma Pháp đế quốc thì tại sao biết tên của ta? Tại sao vu không an ta? Tại sao xuống tay với ta sau khi ta phát động dung binh thần thuật không lâu? Rõ ràng ta đã chủ động báo cáo về dung binh thần thuật lên đế quốc.
Đúng là Vu Nhai đã báo cáo lên Huyền Binh đế quốc, cột sáng to như vậy đế quốc không tìm đến hắn mới là lạ. Cho nên Vu Nhai nhờ Yến đại nhân báo cáo với Huyền Binh đế quốc, không nói hắn tìm được quyển trục ma pháp sâu trong Mê Vụ sơn mạch mà là vô tình phát hiện bên dưới Thiên Tội Uyên của Độc Cô gia.
Đế quốc, ngươi có giỏi thì đi Thiên Tội Uyên của Độc Cô gia điều tra.
Chắc chắn Huyền Binh đế quốc sẽ không đi Thiên Tội Uyên kiểm tra, có đám kỵ sĩ Yến đại nhân bảo đảm, tin tưởng Vu Nhai không có thêm quyển trục ma pháp khủng bố dung binh thần thuật nữa. Dù Huyền Binh đế quốc không tin cũng không làm gì được Vu Nhai. Kiếm vực hành tỉnh là hành tỉnh mạnh nhất, cũng là nơi có thế lực phức tạp nhất, Huyền Binh đế quốc tạm thời không cách nào truy cứu, có hai kỵ sĩ chính thức bảo đảm là đủ.
Hơn nữa thân phận của Vu Nhai rất rắc rối, không biết nên giải quyết thế nào mới tốt.
Huyền Binh đế quốc không truy cứu còn vì một lý do, dù là thời đại xưa thì dung binh thần thuật là ma pháp rất quý giá, hiếm hoi có người sử dụng được, càng ít ai chế tạo thành quyển trục. Xác suất có hai quyển trục ma pháp dung binh thần thuật rất thấp.
Các điều kiện kết hợp lại chuyện này đối với Hàn Kiếm thành, quan viên khu vực đó thông báo lên cấp trên khôngđược lợi gì, rất có thể đắc tội Độc Cô gia. Nên chuyện này chưa tới Huyền Binh đế đô đã bị bóp chết trong trứng nước.
Chặn tin là chuyện của quan viên, báo cáo là việc của Vu Nhai, bây giờ hắn nói năng rất là hùng hồn.
Còn thế lực khác tuy rất tò mò dung binh thần thuật của Vu Nhai nhưng thân phận hắn bày ra đó, cộng với khả năng hắn có quyển trục ma pháp thứ hai rất thấp nên không để bụng. Có lẽ Quang Minh thần điện Ma Pháp đế quốc nhạy cảm hơn, nên Vu Nhai mới cắn chặt Dương Tiên Tuấn là gian tế Ma Pháp đế quốc.
Độc Cô gia cũng sẽ nhạy cảm, nhưng trừ Hoàng Phủ Nhàn, Độc Cô Chiến Phong ra oai đụng vào Vu Nhai.
- Vu Nhai ta chưa nổi tiếng đến mức khiến một tử tôn trung tâm Dương gia ghi nhớ, ta chỉ là Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị nho nhỏ.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Nếu các ngươi không tin lời ta hãy tìm các binh sĩ trước cửa thành kiểm tra, có thể hỏi chuyện vắng mặt ta. Nếu ta có câu nào dối tra thì ta sẽ tự sát tại chỗ!
Vu Nhai nói câu cuối đầy chính nghĩa, tỏ rõ hắn căm hận Ma Pháp đế quốc và đau lòng.
Những người có mặt toàn là cáo già, nghe Vu Nhai giải thích xong đã hiểu ra. Mọi người liếc đại biểu ba tổ kỵ sĩ dự bị khác. Đại biểu ba tổ kỵ sĩ dự bị nhìn nhau.
Vu Nhai không nói lung tung nhưng Dương Tiên Tuấn tuyệt đối không là gian tế Ma Pháp đế quốc.
Có khả năng nhất là người một tổ kỵ sĩ dự bị trong ba hành tỉnh muốn đối phó, hãm hại Vu Nhai nên mới lôi Dương Tiên Tuấn vào, cho gã lợi lộc đi đối phó, ăn hiếp Vu Nhai hoặc nguyên Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Rõ ràng trong miêu tả của Vu Nhai là Dương Tiên Tuấn không muốn kiếm lợi mà rõ ràng nhằm vào Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK