- Ma pháp trận sinh ra trong thế giới lữ giả? Tại sao ta chưa từng nghe đạo sư nói qua?
Nhiếp Võ Tĩnh nói:
- Dĩ nhiên là không, bởi vì chỉ có vị đại nhân cấp trên của ta biết. Đạo sư của các ngươi có biết chút ít, nếu không bọn họ làm sao cam lòng khiến thiên chi kiều tử các ngươi làm việc cho ta? Giờ các ngươi đã hiểu tại sao chúng ta cần làm những chuyện này đi? Bởi vì đại nhân kia nắm giữ nhiều lực lượng thế giới lữ giả hơn.
Vu Nhai, Thôn Thiên kiếm linh giật nảy mình. Nắm giữ nhiều lực lượng thế giới lữ giả tức là hiểu biết nhiều bí mật, Thôn Thiên kiếm linh rất quan tâm thế giới lữ giả này.
Nhiếp Võ Tĩnh bỏ bom:
Mấy ma pháp sư trợn to mắt, thật ra mọi người rất tò mò về thế giới này.
- Thế giới lữ giả cường đại hơn các ngươi tưởng tượng, khi đến lúc đại nhân sẽ cho các ngươi thấy một góc núi băng.
- Thế giới lữ giả không phải thủ hộ nhân loại bình thường, không tồn tại vì bồi dưỡng nhân loại bình thường. Nó giống như mảnh đất bí ẩn của Cổ Duệ chi dân, nó bồi dưỡng nhân loại bình thường chỉ vì đối phó với Cổ Duệ chi dân. Thế giới lữ giả cho công hội lữ giả được bảo vệ, lựa chọn người thích hợp với nó. Đại nhân của ta là người được chọn.
Nhiếp Võ Tĩnh cảm giác bom chưa nổ to, tiếp tục ném bom tấn:
- Lợi dụng nhân loại bình thường đối kháng với Cổ Duệ chi dân, chọn lựa nhân loại bồi dưỡng thành người thế giới lữ giả, thống nhất Thần Huyền đại lục. Giờ các ngươi đã hiểu mục tiêu của chúng ta là gì chưa?
Mấy ma pháp sư rung động ngây ngẩn, thật lâu sau thở ahứt ra.
Nhiếp Võ Tĩnh vừa lòng nhìn mấy ma pháp sư trước mặt. Lúc trước các đệ tử nghe đạo sư, trưởng lão yêu cầu tạm thời làm theo mệnh lệnh của Nhiếp Võ Tĩnh thì hơi bất mãn, hiện tại dù không phục cũng sẽ nghe lời.
- Hèn gì đạo sư của ta đồng ý khiến chúng ta nghe theo hắn, không ngờ vị đại nhân kia được thế giới lữ giả tuyển chọn.
- Đúng vậy! Thế giới lữ giả có năng lực giết thần giai.
- Thống trị Thần Huyền đại lục, có lẽ hắn thật sự có năng lực này. Công hội lữ giả chỉ được quyền thủ hộ nho nhỏ đã tồn tại ngàn năm trên Thần Huyền đại lục không ai dao động được, hai đế quốc còn phải nể mặt mấy phần.
Bởi vì giây phút này sinh ra vinh diệu vĩ đại, bọn họ mong chờ.
Biểu tình Nhiếp Võ Tĩnh khao khát nói:
Giấc mộng đánh động lòng người.
- Đúng vậy! Đây là ước mơ vĩ đại nhất của chúng ta, thống trị Thần Huyền đại lục, tiêu diệt Cổ Duệ chi dân, thậm chí chiếm lĩnh mảnh đất bí ẩn.
- Ha ha ha ha ha ha! Khi đó các ngươi sẽ là nguyên lão khai quốc, các ngươi sẽ trở thành thần giai. Ngàn vạn năm sau Thần Huyền đại lục sẽ ca tụng tên các ngươi đời đời.
Mấy ma pháp sư kích động, đúng, bọn họ sẽ ghi danh vào sử sách.
Nhiếp Võ Tĩnh không phải loại kiêu ngạo đến ngốc nghếch, nói từng khâu chứa đầy chân thành không làm người phản cảm.
- Lát nữa các ngươi hãy truyền những lời ta nói ấy người hạch tâm đoàn đội, để bọn họ yên tâm làm việc. Tương lai họ là thần giai cùng ăn cùng ngồi với ta, chẳng qua ta càng quen tay nên tạm chỉ huy.
Mấy ma pháp sư vội đồng ý.
Có người nghi hoặc hỏi:
- Nếu thế giới lữ giả đã lựa chọn thì tại sao còn cần đặt nhiều cạm bẫy để đối phó hạch tâm hội viên, một số cường giả trẻ khác?
Nhiếp Võ Tĩnh mỉm cười nói:
Mọi người hiểu ra, thì ra nguyên nhân đối phó hạch tâm hội viên là đây.
- Ài, thế giới lữ giả từng bị thương nặng, bây giờ còn đang hộn mê, ngẫu nhiên tỉnh lại một lúc. Tuy đại nhân được chọn nhưng chỉ được ban cho ít lực lượng, không đủ đuổi trưởng lão thần giai, các cao tầng hội trưởng công hội lữ giả không chung đường khác.
- Vậy nên chúng ta phải xử lý hạch tâm hội viên trước, ít nhất khiến mấy trưởng lão thần giai ngoan cố cứng đầu nản lòng, từ nay không nhúng tay vào chuyện thế giới lữ giả nữa, sau đó . . . Chuyện sau đó chắc không cần ta nói rõ ra?
Hèn gì phải làm lén lút. Mọi người đều biết trưởng lão thần giai là tồn tại cường đại nhất Thần Huyền đại lục, dù vị đại nhân kia được chọn cũng không thể tùy tiện đối phó. Kế hoạch là khiến trưởng lão thần giai không quan tâm chuyện trong thế giới lữ giả nữa.
Đa số hạch tâm hội viên là đệ tử trưởng lão thần giai dắc ý, xem trọng nhất. Mấy ma pháp sư tự hỏi nếu bọn họ chết thì đạo sư của họ sẽ rất đau lòng, trong phút chốc không chấp nhận được. Trừ tồn tại nghịch thiên như Độc Cô Chiến Phong, Độc Cô gia chủ, nhiều trưởng lão thần giai khá lớn tuổi, rất chú trọng đệ tử của mình.
Nếu không đối phó được trưởng lão thần giai thì dụ bọn họ đi.
Vậy là cả đám sẽ thoải mái hành động trong thế giới lữ giả, không sợ trưởng lão thần giai ngáng đường. Dù một, hai trưởng lão thần giai ở lại cũng không thể phản bác ý kiến của đa số người. Hèn gì đại nhân cấp trên luôn nói giết hạch tâm hội viên đến số lượng nhất định là được.
Ý đại nhân đó là đuổi đi mấy trưởng lão thần giai đến phạm vi có thể khống chế là được.
- Tốt rồi, chúng ta về trước đi, chẳng bao lâu sẽ có kịch hay để xem.
Nhiếp Võ Tĩnh cười âm hiểm:
- Các ngươi yên tâm, thiên phú chi nguyên hiếm có với người khác nhưng cực kỳ dễ dàng đối với đại nhân của ta. Bảo đảm mỗi người đều có phần, không, có lẽ được mấy phần. Tất cả hãy hợp tác thật tốt, sẽ không bạc đãi các ngươi.
Mấy ma pháp sư mắt sáng rực:
- Thiên phú chi nguyên!
Đám người khao khát tương lai, éo nhau rời đi.
Vu Nhai chậm rãi bước ra, nỗi lòng khó thể bình tĩnh. Vu Nhai không ngờ nghe thấy bí mật lớn như vậy, dù nói ra cũng không ai tin. Vu Nhai không ngờ thế giới lữ giả ngang ngửa với mảnh đất bí ẩn, nhóm người này có dã tâm quá lớn, mục tiêu là Thần Huyền đại lục. Vu Nhai cứ tưởng bọn họ là nội ứng của Cổ Duệ chi dân.
- Nhưng thế giới lữ giả suy nghĩ như thế nào? Ý thức của thế giới lữ giả cũng tràn ngập dã tâm sao?
Giọng Thôn Thiên kiếm linh quanh quẩn trong đầu Vu Nhai:
Vu Nhai gật gù. Đúng, suy đoán dựa theo tiểu thế giới binh linh của thần binh, nếu binh linh hoàn hảo không tổn hao gì thì toàn tiểu thế giới binh linh nằm trong vòng kiểm sáot. Nếu giống như Diệt Thần Ma Nhẫn bị thương nặng thì chỉ có nước chờ bị diệt.
- Vẫn không nhìn ra nhưng chắc chắn rằng thế giới này có ý thức của mình, như Nhiếp Võ Tĩnh nói, còn trong hôn mê nếu không cần gì rắc rối như vậy?
- Nghe nói nó có thể tiêu diệt trưởng lão thần giai, chỉ cần ở trong thế giới của nó là được. Người được nó chọn có lẽ chỉ nắm giữ được một chút lực lượng, nếu không hắn đã chẳng cần làm nhiều chuyện rắc rối thế này.
Thôn Thiên kiếm linh hỏi:
- Bây giờ ngươi định làm sao?
Vu Nhai mở miệng nói:
- Nếu ý thức của thế giới lữ giả còn trong hôn mê thì đừng quan tâm, cứ tiến hành theo kế hoạch. Nhưng còn cần điều tra rõ ràng, có lẽ những ma pháp trận này là để đối phó chúng ta, nếu nó quá cường đại đành thay đổi kế hoạch.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK