Mục lục
Triệu Hoán Thần Binh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bây giờ ta cũng không biết có được không, nhưng ta sẽ cho các ngươi cơ hội, phải xem các ngươi có nắm chắc không?
Vu Nhai lên tiếng:
  • Bởi vì ta không biết khi nào Ma Pháp đế quốc, Quang Minh thần điện sẽ đến nên không rõ cho các ngươi bao nhiêu thời gian. Các ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu các ngươi đúng là muốn chiến đấu thì sẽ phải nhận huấn luyện con người không chịu nổi. Không cầu các ngươi có tiến bộ nhưng ít nhất phục hồi lực lượng vốn có, thế nào?
  • Không phải con người? Vu Nhai huynh đệ, chúng ta vốn không mong chờ còn được làm người, cứ đến đây đi!
  • Đúng vậy! Trong chỗ quái quỷ này có nỗi khổ nào chúng ta chưa từng nếm?
  • Vu Nhai huynh đệ hãy rèn luyện chúng ta thật dữ vào!
Các tội phạm nghe nói có cơ hội làm sao chịu bỏ qua? Ai nấy hùng hổ như đập nước bị chặn lâu tràn ra.
Giọng Vu Nhai lạnh lẽo:
- Tốt, nhưng ta nói hẳng là nếu các ngươi đã chọn chiến đấu thì khôngđược lùi bước, nếu không đừng trách ta không khách sáo. Ai dám rút lui hoặc làm chuyện gì ảnh hưởng đoàn đội thì tảng đá này là kết cuộc của kẻ đó!
Tương khí phát ra từ cơ thể Vu Nhai xen lẫn U Linh kiếm ý âm trầm. Mấy người đứng đằng trước nhất mặt trắng bệch, phản xạ thụt lùi mấy bước. Bọn họ nghe rầm một tiêngs, tảng đá nổ tung.
Vu Nhai cảm giác rất thích, trước kia hắn xem các cao thủ võ lâm ra oai trong ti vi, giờ đến lượt hắn.
Đại Tượng nghiêm túc nói:
- Vu Nhai huynh đệ cứ yên tâm, nếu có ai dám lùi bước thì lão tử là người đầu tiên xử lý kẻ đó!
Đại Tượng thầm thắc mắc, tại sao mới rồi Vu Nhai hiền hòa là thế mà bỗng nhiên biến thành kẻ giết người như ngóe?
Có lẽ đây là phong dộ của đại tướng? Nghe nói tướng quân trên chiến trường bình thường rất thân thiện, vào chiến trường là biến thân Tu La. Lạ quá, sao độ cong khóe môi hắn kỳ kỳ, như nụ cười ma quỷ.
Trong các tội phạm đằng sau có người lòng lạnh lẽo.
Không phải toàn bộ tội phạm đều nhiệt huyết, trong nhiều người tất nhiên không đồng lòng. Số ít xen lẫn vào đám đông, nếu không sống yên thì tìm cách biến thành thông báo viên, bây giờ xem ra khó làm được.
Không, ảo giác, chắc chắn là ảo giác, Vu Nhai này trông như người tốt.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Tốt lắm, Lữ Nham, Cự Xỉ, Huyết Lệnh đại ca, giao bọn họ cho các ngươi. Hãy dùng kế hoạch ta vừa nói rèn luyện bọn họ đi.
Vu Nhai khẽ rên, mới rồi ra oai hơi quá, lỡ miệng nói đã lên kế hoạch từ trước. Vu Nhai liếc các tội phạm, may mắn đám người này suy sút hai năm trong Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh, chỉ số thông minh giảm thấp.
Vu Nhai ho khan nói với các tội phạm:
  • Sau này kỵ sĩ dự bị là giáo quan của các ngươi. Trừng phạt thì vừa rồi đã nói, còn phần thưởng tất nhiên cũng có. Nếu trong thời gian quy định ai phục hồi lực lượng năm xưa ta sẽ chế tạo bộ giáp tứ giai.
  • Ta nghĩ các ngươi biết rõ khác biệt giữa giáp tứ giai và tam giai. Nếu tăng trưởng thực lực nhanh ta còn làm giáp đỉnh tứ giai hay ngũ giai. Chỉ cần các ngươi cố gắng sẽ có nhiều thủ đoạn giữ mnạg hơn.
Ánh mắt các tội phạm khao khát cháy bỏng. Tứ giai đương nhiên là hơn hẳn tam giai! Các tội phạm không nói nhiều, ngoan ngoãn theo đuôi Lữ Nham. Vu Nhai vẫn tiếp tục rèn.
Đối thủ là Quang Minh thần điện, Vu Nhai khôngdam lơ là, nếu không với tính cách của hắn cần gì quan tâm các tội phạm ra sao? Hắn cần gì tốn não diễn kịch? Cần gì rèn giáp, vũ khí cho các tội phạm?
Vu Nhai không chỉ rèn cho các tội phạm, quan trọng là rèn trang bị choBắc Đẩu kỵ sĩ dự bị.
Kỵ sĩ dự bị mới là chu lực, Vu Nhai không chỉ nhớ đến khắc long khí kiện còn có chiến giáp của Đế Long tộc, bao gồm kỵ giáp của tọa kỵ dưới thân. Địa vị lân giác mã xếp trước các tội phạm, trang bị của bọn họ xếp vào mục sau chót.
Nếu các tội phạm biết kế hoạch của Vu Nhai không chừng trực tiếp tạo phản.
Vu Nhai không lừa các tội phạm, nếu bọn họ có thể nâng cao thực lực chắc chắn sẽ được đối xử như đám kỵ sĩ dự bị. Về tọa kỵ, đừng quên lúc trong Hàn Kiếm thành, Vu Nhai làm thịt thuộc hạ của Độc Cô Cửu Dương đã cướp nhiều tọa kỵ, tuy không mang tới Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh nhưng nhờ Độc Cô Anh đưa giùm thì không thành vấn đề. Nếu vẫn không đủ lại nhờ Độc Cô Anh bổ sung vài tọa kỵ.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Vu Nhai bắt đầu công việc rèn. Các tội phạm, kỵ sĩ dự bị bắt đầu huấn luyện. Nếu kỵ sĩ dự bị nào muốn thì có thể tham gai rèn luyện chung với nhóm tội phạm. Dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh rất phục Vu Nhai, đặc biệt những kỵ sĩ dự bị thực lực còn kệt ở linh binh sư cao đoạn hay mới vào hoàng binh sư. Bọn họ tham gia vào cuộc huấn luyện không phải người.
Đám người như Lữ Băng, Độc Cô Cửu Tà thì kế hoạch huấn luyện của Vu Nhai không giúp gì cho bọn họ.
Khiến Vu Nhai ngạc nhiên là Dạ Tình, Nghiêm Sương cũng tham gia huấn luyện, còn khắc khổ hơn người khác.
Vu Nhai không biết rằng Dạ Tình đã quyết định nâng cao thực lực, muốn vượt qua hắn, vượt qua U Hoang. Mấy ngày nay Vu Nhai liều mạng rèn nên chắc thực lực không tăng nhanh, là thời cơ tốt nhất cho Dạ Tình dốc sức đuổi theo.
Dạ Tình không biết rằng tuy Vu Nhai rèn nhưng huyền binh trong cơ thể vận chuyển tu luyện theo cách đệ ngũ trọng hoàng đạo vô cực Thần Huyền Khí Điển. Hoàng đạo vô cực có vô số huyễn ảnh hình người vẫn liên tục tăng tốc dung nhập vào huyễn ảnh mới, chủ huyễn ảnh chính giữa thì lù lù bất động như vua thế gian. Xung quanh Vu Nhai, nói theo cách ma pháp sư tức là thiên địa nguyên tố chạm vào khí tràng của hắn như biến thành huyễn ảnh hình người nhập vào cơ thể hắn.
Vu Nhai đã dần cảm nhận được chân lý hoàng binh sư, lấy thân làm hoàng, các kí làm binh.
Khi Vu Nhai tu luyện dần trở thành huyễn ảnh chủ thể trong Thần Huyền Khí Điển, còn lúc chiến đấu sẽ ra sao tạm thời hắn chưa lĩnh ngộ ra. Vu Nhai trực giác nếu từ hoàng binh sư đột phá đến địa binh sư sẽ cần dung hội quán thông.
Tạm thời Vu Nhai chỉ là hoàng binh sư thất đoạn, phải đến cửu đoạn mới tới cực hạn trùng kích hoàng đạo vô cực.
Vu Nhai đang vừa rèn vừa cảm ngộ hoàng đạo vô cực chợt nghe phía xa vang tiếng ồn ào.
- Khốn kiếp, cái này mà huấn luyện gì? Rõ ràng muốn giết chúng ta!
Vu Nhai thức tỉnh khỏi trạng thái kỳ lạ, bất giác thực lực lại tiến bộ.
Vu Nhai mỉm cười, không quan tâm chuyện bên kia, tiếp tục rèn.
- Chết tiệt, đám nhãi ranh chưa dứt sữa các ngươi thật sự nghĩ lão tử sợ các ngươi sao? Là Vu Nhai huynh đệ đặt kế hoạch? Được, bây giờ ta đi tìm hắn!
Một thanh âm lao nhao ồn ào:
  • A? Đại Tượng, ngươi làm cái gì?
  • Cẩu Đản, đừng quên vừa rồi ta đã nói gì. Ta nói nếu ai dám rút lui thì ta làm chết hắn!
Cẩu Đản tức giận quát:
- Đại Tượng, ngươi tránh ra. Rõ ràng là đám kỵ sĩ muốn chúng ta chết, theo ta thấy họ Vu kia không phải tội phạm gì, lúc trước toàn là diễn kịch!
Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị thầm nghĩ:
- Đúng rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK