Hét xong Tuyết Đế Nhi vội lùi ra, ánh mắt vừa cảnh giác vừa ngơ ngác. Rất nhanh vẻ ngơ ngác biến mất, tầm mắt mông lung nhìn ra ràng người lười biếng chậm rãi ngồi dậy chính là nam nhân đem đến ác mộng cho nàng, ký ức khủng khiếp ngày hôm qua hiện ra. Ngơ ngác biến thành bi thương, căm hận, rồi lại bất đắc dĩ. Nam nhân này thừa dịp nàng ngủ đã ra tay . . .
Nghĩ đến đây lòng Tuyết Đế Nhi đau nhói, muốn tự sát rồi lại không dám.
Khóe môi Vu Nhai co giật nói:
- Đừng làm vẻ mặt đó. Đêm hôm qua là nàng ôm chặt ta, đẩy mãi không ra. Ta không làm gì nàng, ta là nam nhân của Hắc Nguyệt công chúa, có muốn làm gì nàng cũng phải xin phép trước.
Tuyết Đế Nhi thiếu thốn vài tri thức, nàng không rõ ràng có bị làm gì hay chưa nên Vu Nhai đành tìm đại lý do giải thích.
Vu Nhai không nói bậy, đêm hôm qua hắn không định làm gì, hai người chỉ ngủ chung một giường. Chiếc giường của Tuyết Đế Nhi rất lớn, chia ra ngủ hai bên, cách thật xa. Nhưng ai biết Tuyết Đế Nhi lăn đến bên cạnh, còn ôm chặt Vu Nhai, hắn cố đẩy mà nàng không chịu buông tay. Vu Nhai sợ đánh thức Tuyết Đế Nhi, mặc cho nàng ôm, dù gì không mất miếng thịt. Khi Vu Nhai tỉnh lại thì gặp tình huống hiện tại.
Tuyết Đế Nhi nghe Vu Nhai nói thì cơ mặt cứng ngắc, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn Vu Nhai, tức là Mộc Nguy.
- Ăn mặc đàng hoàng đi, thân phận của nàng bây giờ là công chúa, cần ra mặt trong lễ mừng hôm nay.
Nếu không phải Du Vũ Nhi chỉ định Tuyết Đế Nhi phải đến lễ mừng nữ vương mới thì Vu Nhai đã kể hết mọi chuyện cho nàng nghe. Thế nhưng Tuyết Đế Nhi dự tiếc sẽ gây nhiều chú ý, tạm thời Vu Nhai không thể nói.
Biểu tình Tuyết Đế Nhi cực kỳ phức tạp liếc Vu Nhai, yên lặng đi trang điểm sửa soạn. Tuyết Đế Nhi mặc lại đồ công chúa. Trước mắt Vu Nhai sáng ngời, kiểu đồ công chúa hợp với Vu Nhai hơn, lứa tuổi như nàng không gánh nổi công chúa. Vu Nhai phát hiện biểu tình của Tuyết Đế Nhi tốt hơn nhiều.
Vu Nhai tà ác thầm nghĩ:
- Có lẽ vì Tuyết Đế Nhi đang suy nghĩ chuyện nam nữ, và tự mình kiểm tra?
Sự thật đúng là vậy, dù Tuyết Đế Nhi tin tưởng lời Mộc Nguy nói đêm hôm qua nàng không bị hắn làm gì, nhưng nàng cũng kiên quyết không tin đã ôm chặt Mộc Nguy tà ác.
Không khí im lặng, một người thì không muốn nói chuyện với kẻ ác ôn, người kia sợ kiềm không được nói ra sự thật.
* * *
- Bây giờ bắt đầu lễ mừng, hoan nghênh khách bách tộc . . .
Tuyết Đế Nhi vừa phải sửa soạn vừa kiểm tra hay thậm chí điều tra quyển sách nào đó bổ sung tri thức nam nữ ênn mất khá nhiều thời gian. Khi Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi xuất hiện thì Tinh Linh sâm lâm đã náo nhiệt rộn ràng, lễ mừng đã bắt đầu.
Tinh Linh tộc vẫn là vui vẻ mang theo bi thương, miễn cưỡng vui cười.
Sau khi Tinh Linh tộc nhân trông thấy Tuyết Đế Nhi thì tập thể làm biểu tình bi thương, nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể vui cười hùa theo Du Vũ Nhi. Các Tinh Linh tộc nhân căm hận trừng Mộc Nguy, Tuyết Đế Nhi đã bị đầu heo này chiếm mất.
Nếu Thanh Mộc hoàng tử biết suy nghĩ của Tinh Linh tộc nhân chắc chắn sẽ gật gù đồng ý.
Lễ mừng, đầu tiên là nữ vương Tinh Linh nhận ngôi, bách tộc với nỗi lòng khác nhau chúc mừng giả dối. Du Vũ Nhi thì kiêu ngạo, tự phụ nhận bách tộc chúc phúc, không ngừng tuyên truyền lý luận thần của mình.
- Bây giờ có Thanh Mộc hoàng tử của Thần Duệ chi tộc ở đây, hoàng tử có chuyện rất quan trọng sắp tuyên bố.
Lễ mừng nữ vương lên ngôi nhàm chán kéo dài đến giữa trưa, rốt cuộc Cổ Duệ chi dân lên sân khấu. Nhân vật đại biểu vẫn là Thanh Mộc hoàng tử, mãi đến bây giờ tâm tình của gã mới vững bụng, Mộc Nguy không bước ra cướp công.
Thanh Mộc hoàng tử thầm nghĩ:
- Hừ! Coi như hắn biết khôn.
Nhưng Thanh Mộc hoàng tử rất rối rắm, vì đêm hôm qua cao thủ Cổ Duệ chi dân bảo với gã là khó giết Mộc Nguy, giờ gã hối hận đến thắt ruột. Tại sao gã không sớm ra tay? Giờ đây còn cách gì? Thanh Mộc hoàng tử đành cam chịu, tự bơm hơi ình, tranh thủ lấy được vật thần tứ của chân thần rồi tìm cách xử lý Mộc Nguy.
Thanh Mộc hoàng tử thật sự không có tự tin, bây giờ gã rất hy vọng Mộc Nguy tiếp tục ngốc ủng hộ con lai. Thanh Mộc hoàng tử cứ cảm thấy là lạ, Mộc Nguy không nên mạnh đến mức này.
Nhưng rồi Thanh Mộc hoàng tử bỏ qua nghi ngờ dó, vẫn là vì chân thần, Mộc Nguy được vật thần tứ.
Thanh Mộc hoàng tử leo lên đài cao nhất, đứng ngay chính giữa. Du Vũ Nhi nữ vương như thị nữ đứng sang một góc.
Thanh Mộc hoàng tử bắt đầu diễn thuyết:
- Chuyện là thế này, Thần Duệ chi tộc ta du sơn ngoạn thủy Thần Huyền đại lục là vì khiến Thần Huyền đại lục thống nhất. Thần Duệ chi tộc ta ít người, hy vọng được các tộc trợ giúp, Thần Duệ chi tộc ta hứa hẹn . . .
Mọi người đều biết có chuyện gì, bây giờ chờ Thanh Mộc hoàng tử diễn thuyết xong sẽ hét lên ủng hộ Thần Duệ chi tộc này nọ. Đương nhiên người thật lòng la lên là những người ủng hộ Cổ Duệ chi dân, còn phần tử phản Cổ Duệ thì rất căng thẳng. Thử thách thật sự đã đến, giây phút quyết định vận mệnh bách tộc sắp tới rồi, nhưng bọn họ không biết nên làm sao đây.
Không ai bàn bạc, không ai biết nên làm sao, càng không ai rõ ràng Cổ Ma tộc đang làm gì. Nhưng tin tức kia kêu bọn họ hành động, mật lệnh đến quá nhanh, rốt cuộc phải làm sao đây? Ài, đi một bước xem một bước đi.
Thanh Mộc hoàng tử diễn thuyết rất nhiều, sau đó tự hào nói câu cuối:
- Bởi vậy bây giờ ta tuyên bố bách tộc trở thành Thần Duệ chi tộc, chiến đấu vì Thần Duệ chi tộc ta, vì đại lục của cộng đồng, vì vinh quang của thần, tiêu diệt những nhân loại bình thường đê tiện, thống trị đại lục, chung tay sáng tạo thế giới như thần trong tương lai.
Thanh Mộc hoàng tử nhìn tất cả mọi người.
- Tốt quá, chỉ Thần Duệ chi tộc mới có thể . . .
Thật tự nhiên đám người Thú Đằng tộc, Kim Chuy đại bộ lạc la hét hùa theo, nịnh hót rõ ra mặt. Có đại biểu các tộc bày tỏ thái độ kiên quyết phục tùng Thần Duệ chi tộc, như Du Vũ Nhi là người thứ nhất đứng ra.
Những phần tử phản Cổ Duệ cũng nghiêng theo chiều gió la lên:
- Kiên quyết ủng hộ Thần Duệ chi tộc!!!
Chẳng qua phần tử phản Cổ Duệ kêu không quá lớn tiếng, đa số là làm bộ làm tịch. Không ai trách bọn họ, mọi người biết có nhiều người không thật lòng quy hàng Cổ Duệ chi dân.
Lúc này lòng bàn tay phần tử phản Cổ Duệ ướt đẫm mồ hôi, nhanh, nhanh . . .
- Kiên quyết ủng hộ Thần Duệ chi tộc!!!
Vì có nhiều chủng tộc nên ủng hộ, bày tỏ thái độ vẫn còn tiếp tục.
Thanh Mộc hoàng tử nhìn xuống cao tầng bách tộc, tâm tình rất là tốt, gã ảo giác mình ôm hết thiên hạ.
Mãi khi mọi người lặng đi Thanh Mộc hoàng tử mới mở miệng nói:
- Tốt, chiến đấu vì một mục tiêu chung, xin hãy nâng chén cho tương lai Thần Duệ chúng ta!
Thanh Mộc hoàng tử nói xong có thị nữ đến rót rượu, rót cho gã, rót cho người đến tham gia lễ mừng.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK