Không chỉ Vu Nhai xem Cổ Duệ chi dân là đá mài dao, Hắc Đạt Tư cũng hưởng thụ sự tôi luyện chưa từng có khi đánh nhau với nhân loại.
Lúc hai phe đang giằng co thì một thanh âm vang lên trong đầu Hắc Đạt Tư:
- Hắc Đạt Tư, hãy nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Hắc Đạt Tư phấn chấn tinh thần, biểu tình mừng như điên. Đây là giọng của đại quản sự, rốt cuộc chịu liên lạc với gã. Lúc trước Hắc Đạt Tư luôn buồn bực, tại sao nhiều Hắc Nguyệt kỵ sĩ chết đi mà đại quản sự vẫn im hơi lặng tiếng?
Hắc Đạt Tư không biết lão nhân đại quản sự sợ đây là mồi cường giả Huyền Binh đế quốc đặt ra, mãi khi lão quan sát, nghiên cứu đủ điều mới xác nhận người phá vỡ không gian bị phong tỏa không mạnh hơn lão.
Lão nhân đại quản sự tốn nhiều thời gian, tinh thần cuối cùng chịu liên lạc với Hắc Đạt Tư.
Lão nhân đại quản sự cẩn thận quá mức, nhưng không truy tung được người phá không gian bị phong tỏa làm lão không yên lòng. Bây giờ kế hoạch lớn của Cổ Duệ chi dân chưa thực hiện, lão nhân đại quản sự phải hết sức cẩn thận.
Kiêu căng chỉ được phơi bày ra khi nào lão nhân đại quản sự khống chế được tình huống.
Chỉ những Cổ Duệ chi dân trẻ tuổi mới tự kiêu tự phụ, vênh vváo, ngốc nghếch.
- Chuyện là vầy . . .
Hắc Đạt Tư nhanh chóng trao đổi với lão nhân đại quản sự qua sóng não. Lão nhân đại quản sự có sức mạnh hắc chú nên dĩ nhiên có cách dùng nó liên lạc với Hắc Đạt Tư, ví dụ cũng gieo sức mạnh hắc chú trong cơ thể gã. Dĩ nhiên loại sức mạnh hắc chú tuyệt đối không ảnh hưởng xấu đến Hắc Đạt Tư, không phải loại sức mạnh hắc chú ăn mòn sự sống như trong người mượn kiếm huynh.
Lão nhân đại quản sự giật mình kêu lên:
- Ngươi nói là ngươi cũng không thấy rõ những người đó đi như thế nào?
chẳng lẽ là cường giả siêu nghịch thiên? Mới rồi lão rõ ràng cảm ứng được. Hắc Đạt Tư nói câu tiếp theo khiến lão nhân đại quản sự muốn giết ngay tiểu bối trong Cổ Duệ chi dân.
Hắc Đạt Tư nói:
- Ta không thấy được nhưng có hỏi binh linh trường đao, nó nói là có một con ma thú xông vào sau đó đưa người đi.
Khóe môi lão nhân đại quản sự co giật:
- Ma thú, ma thú không gian hệ, hèn chi.
Hắc Đạt Tư nói chuyện ngừng một nửa báo hại lão nhân đại quản sự cứ tưởng Vu Nhai là mồi, suýt thu lực lượng trở về. Giờ thì lão nhân đại quản sự yên lòng, có vài ma thú nghịch thiên có thể âm thầm xé mở không gian.
Nếu có thể âm thầm xé mở không gian thì đương nhiên sẽ không bị sức mạnh hắc chú của lão nhân đại quản sự ảnh hưởng.
Hắc Đạt Tư định oán trách điều gì nhưng bị lão nhân đại quản sự nặng nề cắt ngang:
- Ừm! Được rồi, gác chuyện này sang một bên, ma thú hệ không gian kia lại đi vào.
không gian bị phong tỏa lặng lẽ bị xé mở một khe hở, một con ma thú màu đen mang một nữ nhân áo trắng bước vào.
Hắc Đạt Tư hoàn toàn tập trung vào chỗ này nên tất nhiên thấy rõ ràng.
Vu Nhai không biết lão nhân đại quản sự đã nghe Hắc Đạt Tư kể rõ tình huống, chuẩn bị hành chết hắn như thế nào. Khi không gian bị phong tỏa bị xé mở thì Vu Nhai cũng cảm ứng được, hắn nhìn qua chợt thấy Thủy Tinh còn cột băng vải.
Vu Nhai không tâm tình hiếu chiến, chạy tới chỗ Thủy Tinh hỏi thăm:
- Thủy Tinh, sao nàng đến đây?
Hắc Nguyệt kỵ sĩ bị Vu Nhai quay như dế, biết nhân loại bình thường này mạnh mẽ mà kỳ dị, còn có trợ thủ giúp đỡ. Đám Hắc Nguyệt kỵ sĩ sẽ không rượt theo công kích Vu Nhai, bọn họ nhanh chóng tổ chức đoàn thể, nhìn hướng Hắc Đạt Tư chờ mệnh lệnh.
Thủy Tinh mỉm cười nói:
- Ngươi gặp chuyện nguy hiểm như vậy sao ta có thể yên lòng ở trong Dao Quang thành?
Nhìn Vu Nhai vẫn an toàn, lòng Thủy Tinh nhẹ nhõm. Lúc trước Thủy Tinh nghe Tiểu Thúy truyền tin sợ suýt xỉu, quan trọng nhất là tuy Tiểu Thúy có trí tuệ cao nhưng không biết nói tiếng người. Tiểu Thúy biểu đạt mơ hồ, Thủy Tinh chỉ hiểu được một chút la Vu Nhai gặp nguy hiểm, bị cái gì nhốt, không tìm thấy người.
Không tìm thấy người! Thủy Tinh không dám chậm trễ, nàng cưỡi lên Tiểu Thúy lao đi.
Khi cưỡi lên lưng Tiểu Thúy rồi Vu Nhai mới nhớ tới Tiểu Hắc, vội liên hệ với nó. Thủy Tinh lại khởi động ma pháp đối thoại, nàng trông thấy Dạ Tình chứ không phải Vu Nhai làm nàng sợ tim muốn ngừng đập. Thủy Tinh vội vàng hỏi Dạ Tình, biết đại khái tình hình hiện tại của Vu Nhai, hình như kinh khủng hơn nàng nghĩ.
Bây giờ thì tốt rồi, ít nhất không phải kẻ địch không thể đối kháng. Thủy Tinh vững tin Vu Nhai tuyệt đối không bị gì, ít nhất những kỵ sĩ này không đụng vào hắn được. Dạ Tình là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Thủy Tinh nghe Dạ Tình phân tích, trên đường đi suy nghĩ, cảm giác Vu Nhai ở lại không gian bị phong tỏa chỉ vì trút cảm xúc ra. Tất nhiên cũng có lý do Vu Nhai muốn bảo vệ người mình quan tâm.
Nếu Vu Nhai đi cùng Tiểu Hắc thì Hắc Đạt Tư sẽ lao ra, khi đó đám người Dạ Tình, Dạ a di sẽ gặp nguy hiểm. Không chỉ Dạ Tình, có lẽ sẽ vạ lây cho nhiều người vô tội khác.
Chẳng bằng ở trong không gian bị phong tỏa thoải mái một mình chiến đấu với Hắc Nguyệt kỵ sĩ.
Sau khi hiểu biết tình huống Thủy Tinh càng bình tĩnh hơn, dù vậy nàng phải chính mắt thấy Vu Nhai bình yên mới an lòng. Cho nên Thủy Tinh cưỡi Tiểu Thúy đến, khiến Tiểu Hắc xé mở không gian bị phong tỏa. Sự việc đúng như Thủy Tinh phân tích, mặc dù nàng cột băng vải không thấy đường nhưng có thể ngửi được mùi máu trong không gian. Thủy Tinh cảm giác dao động không hề suy yếu từ người Vu Nhai.
Thủy Tinh yên tâm, chậm rãi bước đến bên cạnh Vu Nhai, tay nắm chặt tay hắn. Một kim cương to lớn bay ra, không nói gì, ngầm hiểm nhau. Thủy Tinh muốn sóng vai chiến đấu cùng Vu Nhai.
Vu Nhai nhìn Thủy Tinh:
- Thủy Tinh . . .
Vu Nhai không muốn Thủy Tinh ở lại, tuy trước mắt hắn đã khống chế được cục diện không muốn nàng mạo hiểm. Trời biết Hắc Nguyệt kỵ sĩ có hậu chiêu gì không? Nam nhân theo chủ nghĩa đại nam nhân, hắn càng hy vọng nữ nhân yên ổn sống trong sự che chở của hắn chứ không phải cùng hắn phiêu lưu chìm nổi.
Thủy Tinh đã đến tất nhiên không chịu đi, nàng ngắt lời Vu Nhai:
Thủy Tinh dứt lời, thủy tinh thể trước mặt nàng tỏa ánh sáng rực rỡ. Trong không gian bị phong tỏa nổi lên các trận thế màu trắng phát ra dao động quang minh mãnh liệt. Những trận thế này nhấp náy ánh sáng trắng bắn hướng Hắc Nguyệt kỵ sĩ phía đối diện.
- Đã bao lâu ta không chiến đấu cùng ngươi? Hình như từ khi ta rời khỏi tổ kỳ binh đúng không? Ngươi có biết? Trong lòng ta ghen tỵ với đám Dạ Tình, Tiểu Mỹ luôn được chiến đấu cùng ngươi, ở bên cạnh nhìn ngươi biến cường đại.
- Khó khăn lắm mới có một cơ hội thế này, đối thủ còn là Cổ Duệ chi dân trong truyền thuyết. Chẳng lẽ ngươi kêu ta đi như vậy sao? Ngươi không muốn thê tử cùng ngươi hưởng thụ vinh diệu giết Cổ Duệ chi dân? Hay ngươi cảm thấy ta quá yếu, không thể cùng ngươi chiến đấu?
Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK