Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác đồng thanh kêu lên:
- Cái gì? Ngươi đang nói gì?
Trừ hai vong linh ra tạm thời không ai nghe thấy lời Vong Linh huynh nói.
Ủng Hộ Công Chúa đoàn đang chiến đấu điên cuồng. Vĩ Tiễn Điêu vương bùng nổ. Nghịch Tiến đoàn đội thi nhau oanh tạc. Gần trăm ma pháp sư hợp tức dựng ma pháp thuẫn cố chống, những người khác thì điên cuồng đấu với Vĩ Tiễn Điêu bình thường. Chỉ có giết hết Vĩ Tiễn Điêu bình thường mới thong dong đối phó Vĩ Tiễn Điêu vương được.
Dù chỉ còn lại vài con cũng sẽ làm ma pháp sư nhức đầu, nhưng bọn họ có thời gian không?
- Chống đỡ, phải cố chống!
Mọi người cắn chặt răng, phải chống đỡ ma pháp thuẫn, nhất định phải chặn lại con Vĩ Tiễn Điêu vương. Người phát ra ma pháp thuẫn cảm nhận được Vĩ Tiễn Điêu vương đáng sợ, càng không ôm hy vọng gì vào nam nhân như sao bằng kia có cơ may sống sót.
Mọi người không biết rằng trong bọn họ có hai kẻ cười kỳ dị, bọn họ sắp hành động.
Vu Nhai làm hai người giật nảy mình, cho rằng không thể hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ xem ra thời gian hơi trễ một chút. Bọn họ tỏa định mấy hạch tâm hội viên, chế tạo ra chút đồ là đủ để lấy mạng người.
Bùm!
Ma pháp thuẫn vỡ vụn như mảnh thủy tinh, hai tên nội ứng ngây ra. Dường như không cần bọn họ ra tay, có lẽ Vĩ Tiễn Điêu vương sẽ tiêu diệt đa số người. Một mũi tên bay tới.
Mũi tên này mà bắn trúng là ít nhất có mấy chục người chết, hai hạch tâm hội viên nằm trong số đó.
Ủng Hộ Công Chúa đoàn sụp đổ. Vĩ Tiễn Điêu vương đáng sợ hơn bọn họ tưởng tượng, thời gian không cho phép họ suy nghĩ nhiều. Biểu tình Nguyệt Lâm Sa sầu thảm, nếu không phải vì Vu Nhai thì nàng đã không lộ vẻ mặt đó, có lẽ sẽ lạnh lùng chiến đấu. Vì Nguyệt Lâm Sa nắm chắc còn sống, những người khác có chết cũng không khiến nàng đau lòng, đừng quên nàng là công chúa cao cao tại thượng. Nhưng Vu Nhai chết, tiểu binh đáng ghét kia thật sự dã chết?
- Mau, mau kết thuẫn!
- Không kịp, làm sao đây? Phải làm sao?
Chiến đấu đi, điên cuồng đi. Trong phút chốc Nguyệt Lâm Sa bộc phát ra ma lực khủng bố, nàng muốn dùng sức mình xoay chuyển hướng mũi tên ánh sáng trí mạng của Vĩ Tiễn Điêu vương. Nguyệt Lâm Sa dùng gió, dùng ma pháp không gian để xoay chuyển.
Mọi người trên quảng trường thầm nghĩ:
- Không ngăn được, không cùng đẳng cấp.
Bọn họ siết chặt nắm tay.
Thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn thầm nhủ:
- Không ngăn được, sắp chết sao?
Vong Linh huynh chú ý tình hình chiến đấu.
- Không ngăn được, hành động của chúng ta sắp thất bại.
Hành động của Vu Nhai, Vong Linh huynh là bảo vệ thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn không chết, phá hỏng âm mưu của kẻ sau màn.
Két két két két két!
Khi mọi người đều tuyệt vọng, bọn họ chợt nghe thấy thanh âm cực kỳ chói tai, đó là tiếng không gian bị xé rách. Dù lòng tuyệt vọng nhưng bọn họ tò mò quay sang nhìn. Bầu trời rực rỡ, một mũi tên ánh sáng màu xanh chói lòa từ đâu bay đến.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mọi người mới quay đầu nhìn thì mũi tên ánh sáng đã lướt qua đỉnh đầu. Trong phút chốc mũi tên ánh sáng của Vĩ Tiễn Điêu vương bị xé rách, thế đi mũi tên ánh sáng màu xanh chưa giảm bắn hướng Vĩ Tiễn Điêu vương. Lại vang tiếng nổ, mũi tên ánh sáng màu xanh chói lòa dính máu nổ tung sau lưng Vĩ Tiễn Điêu vương, mũi tên mang theo đoàn máu bay xa.
- Grao! Grao!
Vĩ Tiễn Điêu vương gào rú sau đó nổ tung thành mảnh vụn. Có lẽ vì Vĩ Tiễn Điêu vương do năng lượng thế giới lữ giả cấu thành nên sau khi chết biến thành năng lượng chứ không có xác chết rơi lộp độp, hoặc có lẽ vì mũi tên ánh sáng xanh đó quá kinh khủng.
Người đứng ở vị trí nào đều lặng đi, không biết phản ứng ra sao.
Vĩ Tiễn Điêu hú lên:
- Grao grao!
Chúng nó phản ứng nhanh nhất, Vĩ Tiễn Điêu bay nhanh đi xa. Vua đã chết còn ở lại đây làm gì? Chờ bị đồ sát sạch sao?
Vĩ Tiễn Điêu phản ứng đánh thức đám người chết trân trở về hiện thực, bọn họ nhìn hướng mũi tên ánh sáng xanh bay tới. Ma Đạo Sư cung đình không thấy cái gì, phương xa không có gì thay đổi.
Bọn họ có chung suy nghĩ là cục bế tắc đã giải? Không ai chết? Cảm giác từ chết đến sống thật kỳ lạ, chết mờ mịt, sống cũng hoang mang. Bọn họ đã sống sót như thế nào?
Nguyệt Lâm Sa bỗng hét lên:
- Là Vu Nhai, tuyệt đối là Vu Nhai! Vu Nhai chưa chết, ta đi tìm hắn!
Nguyệt Lâm Sa mặc kệ mọi người có phản ứng gì, nàng bay nhanh hướng phát ra mũi tên ánh sáng xanh cũng là hướng Vu Nhai biến mất.
Mọi người nhìn nhau, trong lòng dâng lên cảm xúc không tên.
- Là nam nhân vừa rồi sao?
Vong Linh huynh phản ứng lại, thở dài:
- Vu huynh, thật là nhìn không thấu.
Liệt Ai Nhân, A Đặc Thác bị mũi tên ánh sáng chấn động, nghe Vong Linh huynh nói mới phản ứng lại.
Màn hình không theo kịp Nguyệt Lâm Sa. Mọi người trên quảng trường hóa đá, choáng váng không biết nên biểu đạt thế nào. Vậy chờ đi, đợi Nguyệt Lâm Sa quay về, chờ nhìn có đúng là nam nhân như kỳ tích kia không.
- Ngươi nói là Vu huynh bắn tên?
- Là Vu Nhai kia sao? Không thể nào.
Hiện tại người trên quảng trường giống như thành viên Ủng Hộ Công Chúa đoàn, cùng chung cảm xúc không tên.
Sự thực chứng minh Nguyệt Lâm Sa đã đúng.
Sự thật chứng minh nam nhân kia là danh từ kỳ tích. Khi Nguyệt Lâm Sa với tư thế 'bế kiểu công chúa' ôm nam nhân tơi tả như ăn mày quay về vị trí Ủng Hộ Công Chúa đoàn trú đóng thì chỉ còn lại tiếng reo hò, kinh thán.
Còn có các nữ sinh hét chói tai.
Ủng Hộ Công Chúa đoàn thế nhưng hoan hô một nam nhân huyền binh giả, nếu là trước đó có ai nói hiện tượng này chắc chắn sẽ bị vô số ma pháp đánh nát bấy. Nhưng bây giờ là cảm giác sống sót sau tai nạn, không ai phản đối Vu Nhai được Nguyệt Lâm Sa 'bế ôm', chỉ còn lòng vui mừng được cứu vớt.
Khóe môi Vu Nhai co giật:
- Này công chúa Nguyệt Lâm Sa, có thể buông ta xuống được không? Ta chưa thương tàn đến mức cần ôm kiểu này.
Bị một nữ nhân ôm kiểu công chúa, còn ở trước mắt bao người, hơi quá đáng, nữ nhân kia còn là Nguyệt Lâm Sa. Nếu là Thủy Tinh hay Vu Tiểu Dạ thì Vu Nhai không có nhiều cảm xúc, nhưng Nguyệt Lâm Sa chính là ma nữ, trời biết tiếp nàng sẽ có biểu hiện ác ma gì, hắn phải cảnh giác.
Vu Nhai rất muốn biến thành con rùa.
Vừa rồi Vu Nhai bắn mũi tên ánh sáng xanh xong người mềm nhũn, đó là biểu hiện huyền khí tiêu hao hết sạch. Nhờ có phòng ngự chung cấp Đại Địa chi thuẫn nên Vu Nhai chỉ bị chấn tạo ra vết thương nhỏ, trông chật vật là vì người lún xuống đất, y phục dễ rách. Bản thân Vu Nhai không bị thương nặng.
Nhưng Nguyệt Lâm Sa không biết, nàng vừa lao đến trước mặt Vu Nhai, thấy hắn nằm đơ ra như lợn chết, người tơi tả thì giật nảy mình. Nguyệt Lâm Sa bất chấp tất cả bế bổng Vu Nhai lên ôm về.
Nguyệt Lâm Sa muốn nhanh chóng trở về khiến ma pháp sư quang hệ trong đội chữa trị cho Vu Nhai.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK