Không đợi Diệp Vũ Phong nói xong Vu Nhai cho gã một nhát kiếm ngàn thu.
- Trong hai ngày đương nhiên ngươi sẽ về kịp, nhưng nếu ngươi vội vã đi thì dàn xếp những Dị Ma tộc này như thế nào?
- Khi ngươi vào kiếm thần bí địa, ở trong đó mấy ngày, không dàn xếp Dị Ma tộc thì chắc chắn sẽ bị Cửu Dương thiếu gia giết sạch. Hai ngày, ngươi chỉ có thể làm xong một việc. Hoặc là chạy vè Độc Cô Thần thành hoặc . . . A . . . A . . .
- Ngươi đã nói cho ta biết về kiếm thần bí địa, những câu sau đó không cần thiết.
Vu Nhai biết hết những lời Diệp Vũ Phong muốn nói tiếp, trong lòng hắn đã có quyết định nên không muốn nghe gã ồn ào. Vu Nhai cắt đầu người ném vào không gian giới chỉ.
Lúc trước có nói Độc Cô Cửu Dương thích lấy đầu người làm quà vậy Vu Nhai sẽ tặng món quà gã thích, nhưng không biết muốn lấy đầu Dị Ma tộc tặng cho nữ nhân nào? Độc Cô Vận Nhi . . . Không, phải nói là Độc Cô Cửu Vận?
Mặc kệ nó, liên quan gì hắn? Xử lý xong chuyện này là được.
- Vị đại nhân này . . .
Vu Nhai liếc Dị Ma tộc, nói:
Vu Nhai ngắt lời:
- Đi, theo ta đi Độc Cô Thần thành.
- Cái gì? Này . . .
Đám người Dị Ma tộc vương, Tạp Lạc Đặc tướng quân há hốc mồm, trong phút chốc không biết phản ứng thế nào.
- Như hắn đã nói, ta không thể bảo đảm an toàn cho các ngươi tại đây. Khi Độc Cô Cửu Dương phát hiện Diệp Vũ Phong chết sẽ phái người đến ngay, ta chỉ có thể mang các ngươi đến Độc Cô Thần thành.
- Các ngươi không có đường lựa chọn.
Vu Nhai nói:
- Cho các ngươi mười phút, chuẩn bị đi.
Dị Ma tộc vương trúc trắc nói:
- Không cần, chúng ta xuất phát ngay.
Dị Ma tộc vương ra lệnh:
Tố chất của Dị Ma tộc rất tốt, bọn họ sống dưới đáy hắc ám, sức hiệu triệu của tộc vương siêu mạnh. Chưa đến hai phút tất cả Dị Ma nhân đã sửa soạng xong, theo đuôi Vu Nhai.
- Tất cả tộc nhân nghe lệnh, nam nữ già trẻ đều buông bỏ công việc ngay, đi theo vị công tử này!
- Tộc trưởng, còn xác chết . . .
- Thu gom xác chết sẽ tăng thêm nhiều cái xác, chúng ta không thể làm chậm trễ thời gian của công tử, lên đường!
Dị Ma tộc không biết con đường phía trước phía trước như thế nào, bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác.
Cổ Đế Long Linh gầm rống trong lòng Vu Nhai:
- Vu tiểu tử, đó là cơ hội kiếm đạo thành thánh, ngươi mang theo đám vướng víu này không thể chạy tới khu vực trung tâm Độc Cô Thần thành kịp được!
Vu Nhai không đáp lại.
Cổ Đế Long Linh quay sang nói với Thôn Thiên kiếm linh:
- Thôn Thiên kiếm linh, ta đây còn cảm nhận được trong kiếm ý đó do vô số kiếm ý tổ thành, kiếm thần bí địa kia sẽ có rất nhiều thánh kiếm, thần kiếm, các loại kiếm linh. Chắc ngươi cũng cảm giác được, biết trong đó có thứ giúp ích rất lớn cho chúng ta, chẳng lẽ ngươi không động tâm sao? Hãy mau khuyên nhủ tiểu tử này vào kiếm thần bí địa trước rồi nói.
Cuối cùng Thôn Thiên kiếm linh lên tiếng:
- Vu Nhai, ta nghĩ nếu chúng ta vào kiếm thần bí địa sẽ có thu hoạch rất lớn.
Cổ Đế Long Linh thở phào nhẹ nhõm. Vu Nhai hay nghe lời Thôn Thiên kiếm linh, dù không nghe thì nàng có thể kéo hắn bay đi. Cổ Đế Long Linh tiếc nuối là nó không làm được như vậy.
Cổ Đế Long Linh còn có lòng ích kỷ là vào kiếm thần bí địa không chừng sẽ tìm được kiếm thể thích hợp với nó.
Vu Nhai im lặng một lúc sau nói:
- Ta đã hứa với Ma Liêm binh linh phải bảo vệ Dị Ma tộc.
Vu Nhai nhìn Cổ Đế Long Linh chằm chằm, nói:
- Cổ Đế Long Linh, nếu có một ngày ta gặp người Đế Long tộc, ngươi hy vọng ta làm như không thấy lo việc của mình hay trợ giúp tộc nhân của ngươi?
Cổ Đế Long Linh sững sờ.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
Vu Nhai nói xong dẫn Dị Ma tộc đi tiếp, trong Huyền Binh Điển hoàn toàn tĩnh lặng.
- Nhớ kỹ, Ma Liêm binh linh cũng là binh linh của ta, tuy nó thức tỉnh chậm, đến bây giờ vẫn chỉ là binh linh thánh binh, không phải thần binh như ngươi nhưng bản chất là giống nhau. Ngươi sẽ kỳ thị Ma Liêm binh linh chỉ vì nó yếu hơn ngươi?
- Nhớ kỹ, bất cứ binh linh nào trong Huyền Binh Điển đều giống nhau với ta, không chia cao thấp sang hèn.
Ma Liêm binh linh hết sức cảm động:
- Đa tạ chủ nhân của ta, ta nguyện thật lòng mãi mãi theo hầu ngươi!
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Có cơ hội chiến đấu giúp ta là được, và hãy cố gắng mạnh mẽ lên.
Vu Nhai hỏi:
- Ngươi không muốn xuất hiện chào hỏi tộc nhân của mình sao?
Ma Liêm binh linh nói:
- Không được, chưa biết kết quả như thế nào, đỡ khỏi mừng hút. Chờ dàn xếp xong hãy gặp mặt.
Hiện tại Vu Nhai đang bận rộn, Ma Liêm binh linh sẽ không biết điều chạy ra làm lãng phí thời gian của hắn. Khi Dị Ma tộc thấy Ma Liêm binh linh sẽ rất kích động.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Ừm! Tùy ngươi.
Cổ Đế Long Linh thở dài thườn thượt:
- Ài.
Cổ Đế Long Linh biết nó nói câu nào đều trở nên trống rỗng, nhìn xem, mấy binh linh khác tôn sùng Vu Nhai vô cùng.
Tinh Linh thần nỗ viễn cổ Linh Doanh kêu lên:
- Chủ nhân tốt nhất . . . Doanh doanh!
Linh thể của Linh Doanh hoàn toàn phục hồi, nàng từ từ học nói.
Trong Đại Địa chi thuẫn, Đại Địa Thuẫn linh vốn nên ngủ say lẩm bẩm:
- Xem ra ta đi theo chủ nhân không tệ.
Không ai nghe lời Đại Địa Thuẫn linh lảm nhảm, nó nói tiếp:
- Mặc kệ thế nào, chủ nhân đối địch với Cổ Duệ chi dân là được. Nhanh chóng tu luyện, cố gắng phục hồi, ngày nào đó ta phải chặn lại nhất kiếm kinh thiên giữ mạng chủ nhân!
Trong Thôn Thiên kiếm, nàng khẽ hỏi:
- Ài, Điển Linh, ngươi nói xem tên khốn này rốt cuộc là loại người gì?
Thôn Thiên kiếm linh gọi Điển Linh, là Huyền Binh Điển Linh sao? Nhưng không có hồi âm.
Vu Nhai chợt nhớ điều gì, vội cảnh cáo Thôn Thiên kiếm linh:
- Thôn Thiên kiếm linh, nàng cũng vậy, đừng hòng cưỡng ép mang ta bay đến Độc Cô Thần thành.
Các binh linh tim rớt cái bịch. Nếu Thôn Thiên kiếm linh cứng rắn kéo Vu Nhai bay đi thì đành chịu, không ngờ hắn cũng đối xử bình đẳng với Thôn Thiên kiếm linh, tốt quá, theo đúng chủ nhân.
Trong khi các binh linh cảm động rơi nước mắt thì Vu Nhai nói một câu làm cả đám suýt nổi khùng:
- Đương nhiên nếu nàng đồng ý gả cho ta bây giờ thì ta sẽ suy xét lại bị nàng cứng rắn mang đi.
Cái tên này trọng sắc khinh hữu quang minh chính đại. Các binh linh tức giận ngẩng đầu.
Vu Nhai cảm giác trong Huyền Binh Điển tràn ngập sát khí, nhanh chóng nói:
- Đừng giận, ta nói đùa. Bây giờ dù Thôn Thiên kiếm linh cởi sạch, tẩy thơm tho trước mặt ta thì ta cũng sẽ không thay đổi ý kiến.
Cởi sạch, tẩy thơm tho . . . Đám binh linh liếc hướng Thôn Thiên kiếm linh, nàng đang run run.
Vu Nhai không còn bộ dạng xấu xa, trầm giọng nói:
- Hừ! Hơn nữa ta không vào được kiếm thần bí địa sao? Họ Diệp kia nói kiếm thần bí địa sẽ đóng lại trong vòng hai ngày nhưng đó là lối vào bị đóng, không có lối vào thì còn lối ra hoặc nơi khác.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK