Bản thân ý cảnh thái cực chính là đại biểu bao quát vạn tượng, cũng để cho hắn dung hợp các loại thần đạo càng dễ dàng hơn.
Thấy phương pháp vận dụng thần đạo thời gian của Vu Nhai, trong đầu Độc Cô Chiến Phong cũng không nhịn được lóe lên tinh quang. Không chỉ là kỹ năng thời gian do Vu Nhai nhận truyền thừa từ Ma Thiên Nguyên Giới, hắn còn có thể vận dụng vào trong huyền khí, khiến thời gian không quan tâm lực lượng bên trong hay bên ngoài đều có thể thay đổi được.
Tuy rằng Độc Cô Chiến Phong cũng có thần đạo thời gian, nhưng hắn chủ yếu vẫn tương đối chuyên tâm đối với kiếm. Trên phương diện này hắn cũng không quá thành thục.
Dù sao Độc Cô gia không phải là gia tộc ma pháp. Đối với lực lượng nguyên tố không nghiên cứu sâu cũng là chuyện bình thường.
Nhưng cách Vu Nhai vận dụng vẫn cho hắn nhiều gợi ý. Mặc dù không có kỹ năng của Vu Nhai, nhưng hắn có thể giống như Vu Nhai vận dụng thần đạo thời gian vào trong huyền khí, còn dung hợp tiến vào trong kiếm tâm, mà không tiếp tục chỉ là dựa vào dẫn động nguyên tố thời gian xung quanh.
Vu Nhai đang tiến bước, Độc Cô Chiến Phong cũng đang tiến bước. Độc Cô Chiến Phong ảnh hưởng tới Vu Nhai, Vu Nhai cũng ảnh hưởng Độc Cô Chiến Phong.
Ầm...
Trong mắt mọi người, đây là một cuộc chiến đấu quỷ dị. Hai bên đương sự mạo hiểm chiến đấu...
Vu Nhai cũng không bởi vì chỉ có cấp Chuẩn Thần mà bị Độc Cô Chiến Phong điên cuồng đánh ép. Bởi vì huyền khí của hắn vẫn là tồn tại tinh thuần nhất trên đại lục Thần Huyền. Nắm giữ Thần Huyền Khí Điển hắn không thể kém hơn so với Độc Cô Chiến Phong. Về điểm ấy đúng là không có cách nào. Mặc dù Độc Cô Chiến Phong phát hiện cũng không có cách nào thay đổi được gì.
Địa thế bắt đầu khởi động. Hai người ở trên không trung vẫn có thể phát động cuộc chiến địa thế. Trước Độc Cô Thần Áp, địa thế đang nổi lên cuồn cuộn. Các loại tuyệt địa nhỏ không ngừng tổ hợp va chạm vào nhau, đồng thời cũng đang cố gắng biến thành sân nhà của mỗi người bọn họ.
Phải biết rằng, nếu như địa thế thích hợp hơn, bọn họ có thể chiếm được nhiều ưu thế hơn.
Ầm...
Sát thần đạo bắt đầu va chạm. Không biết sát ý của Độc Cô Chiến Phong đã thành Thần Vương hay không, dù sao hắn vẫn áp chế ở cấp Thần Tướng đỉnh phong mà thôi. Vu Nhai cũng là cấp Thần Tướng đỉnh phong. Thời điểm lấy được truyền thừa của Lục Thiên Sát Trận, sát thần đạo của hắn cũng tiến bước một cách tự nhiên, đồng thời chỉ kém một bước qua cửa. Dường như nếu còn tiếp tục đánh như vậy, hắn có thể trực tiếp thành tựu Thần Vương.
Các trưởng lão hoàn toàn không có lời nào để nói nữa. Địa thế, kiếm đạo, sát đạo, thần đạo thời gian tất cả đều để cho bọn họ cảm giác được thế giới tràn ngập sự điên cuồng. Bọn họ đều là cao thủ Độc Cô gia đấy. Điều này cũng khiến cho bọn họ biết tương lai hai người kia sẽ là trụ cột của Độc Cô gia.
Người tới xem cũng càng lúc càng nhiều...
Từng lão già râu tóc bạc phơ thỉnh thoảng lại xuất hiện. Nếu như đổi lại là trước đây, có thể sẽ khiến các trưởng lão có chữ lót Thanh thán phục và kích động. Đáng tiếc lúc này bất kỳ ai cũng không cần biết ngươi có bối phận thế nào. Xem xong cuộc chiến đấu trước mắt rồi nói sau.
- Ai, không hổ danh là người mang huyết mạch của ta. Thực lực của ngươi cũng đã đạt đến cực hạn. Ta cũng không nhất thiết phải đánh tiếp nữa. Vẫn là dùng kiếm đạo cấp Thần Vương trực tiếp bắt ngươi đi.
Trong thời điểm các trưởng lão đang xem cuộc chiến tới mức toàn thân run rẩy, hận không thể khiến trận chiến đấu này vĩnh viễn đánh không xong, Độc Cô Chiến Phong lại đột nhiên mở miệng. Không ngờ hắn cũng sẽ khẽ thở dài. Đây là động tác vô ý thức.
Nhưng trong lời nói của hắn đã biểu thị muốn kết thúc trận chiến đấu này. Hắn ý thức được nếu không phát ra kiếm đạo cấp Thần Tướng, sẽ không bắt được Vu Nhai.
- Xem ra sắp kết thúc rồi. Chúng ta cũng nên đi xin tha cho hắn thôi.
Độc Cô Thanh Khê thở dài nói.
Theo bọn họ, Vu Nhai đã đạt đến cực hạn. Cảnh giới chênh lệch căn bản không có biện pháp bù đắp. Vừa nói, hắn vừa nhìn về phía những người khác, thậm chí là lão già tóc trắng vừa xuất hiện kia.
Gần như tất cả trưởng lão đều gật đầu, thầm chấp nhận lời đề nghị của Độc Cô Thanh Khê.
Độc Cô Khiếu Qua vẫn không tìm được phương pháp nào có thể cứng rắn ra lệnh cho cao thủ Độc Cô gia. Thời điểm nhìn thấy được động tác của Độc Cô Chiến Phong, trong lòng hắn không nhịn được thầm vui mừng. Nhưng thời điểm nhìn thấy các trưởng lão, trong lòng hắn lại trở nên thâm trầm. Mặc dù hắn nắm giữ thân phận lão gia chủ, cũng không đè ép được nhiều trưởng lão như vậy cầu tình. Bên trong thậm chí còn có tồn tại chữ lót Khiếu, thuộc về hàng trưởng bối. Vậy hắn phải làm thế nào?
Gia chủ cũng không có khả năng khăng khăng làm theo ý mình. Giống như Độc Cô Chiến Huyền trước đây, cũng cần đánh cược gì đó với các trưởng lão.
Ầm...
Ngay thời điểm trong lòng mọi người diễn ra đủ loại biến hóa, kiếm đạo của Độc Cô Chiến Phong bạo phát. Kiếm đạo Thần Vương khủng khiếp tuyệt luân trực tiếp đánh về phía Vu Nhai. Hắn căn bản không cho Vu Nhai bất cứ cơ hội nào, như vậy từng bước một đi qua.
Vào thời khắc này kiếm đạo của Vu Nhai bị nghiền nát. Thậm chí có cảm giác ngay cả kiếm cũng không nâng lên được.
Nếu như chỉ là kiếm đạo Thần Vương bình thường, lấy lực lượng của Vu Nhai hiện tại thậm chí có thể đánh một trận. Nhưng hiện tại hắn đang đối mặt với Độc Cô Chiến Phong nắm giữ kiếm đạo chi tâm.
Vu Nhai thậm chí ngay cả kiếm đều không nâng lên được, đứng ở nơi đó quả thực yếu tới bất ngờ.
Thấy một cảnh tượng như vậy, các trưởng lão cũng chỉ có thể lại thở dài.
Không có cách nào, chênh lệch chính là chênh lệch. Đại lục Thần Huyền chính là tàn khốc như thế. Thậm chí còn có một lực lượng muốn đè ép Vu Nhai phải quỳ xuống. Ý của Độc Cô Chiến Phong chính là: Ngươi không phải muốn ta quỳ gối trước mặt mẫu thân ngươi nói lời xin lỗi sao? Vậy ta ép ngươi quỳ xuống trước. Khiến bản thân ngươi không muốn thừa nhận là con ta, vẫn phải quỳ xuống trước mặt ta. Mặc dù ngươi không muốn thừa nhận, cũng phải thừa nhận. Trong lòng Độc Cô Chiến Phong quả thực cũng thán phục đối với thiên phú của Vu Nhai. Khiến trái tim lạnh như băng của hắn có một chút hối hận.
Nhưng bất kể thế nào, Vu Nhai trước hết vẫn là con hắn, phải là người của Độc Cô gia.
Tay Vu Nhai đang run rẩy, bởi vì không nắm được kiếm. Chân Vu Nhai đang run rẩy, bởi vì hắn phải cố nén không quỳ xuống. Tim Vu Nhai đang run rẩy, bởi vì hắn không muốn bại. Hiện tại hắn muốn trốn thoát khỏi kiếp nạn trước mắt chỉ có ba phương pháp. Một là trốn trong tiểu thế giới Huyền Binh Điển. Lấy thực lực của Độc Cô Chiến Phong sẽ không phá nổi Huyền Binh Điển. Nhưng Thần Binh khác lại khó nói.
Phương pháp thứ hai, chính là dẫn động Kiếm Ảnh Trận, khiến lượng huyền khí của hắn trực tiếp đạt được cấp Thần Tướng đỉnh phong.
Phương pháp thứ ba còn lại là gọi Lạc Thiên Kiếm Linh.
Nhưng trong ba phương pháp này hắn cũng không muốn vận dụng phương pháp nào. Hắn tình nguyện bị bắt cũng không muốn trốn ở trước mặt Độc Cô Chiến PhongXem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK