Mục lục
Triệu Hoán Thần Binh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ có nam nhân nhờ Vu Nhai cảnh báo thì ôm mong chờ, hắn không phải loại người không phân biệt được vòng trong và vòng giữa.
- Nhìn xem, bọn họ đi vào khu vực vòng giữa.
Một người cười khẩy nói:
  • Quả nhiên người dung hợp quy tắc chi nguyên không bị quái thú bài xích, không dẫn đến bạo động. Nhưng tiếp theo chắc chắn hắn sẽ vào địa bàn quái thú, mới rồi đám quái thú này còn đang tức giận.
  • Cái tên làm việc không có suy nghĩ này không chừng cho rằng chúng ta đã xua đuổi hết đám quái thú.
Các loại cười nhạt thi nhau vang lên, bọn họ ôm tâm tình xem kịch vui như thể đang lúc buồn bực có trò giải trí để xem. Các cao tầng, người dẫn đường công hội lữ giả đằng trước bia lữ hành ngoài quảng trường đều chú ý thấy hình ảnh này. Có lẽ vì tình hình lúc trước quá thảm liệt, đám người không mấy chú ý bia lữ hành bắt đầu tập trung nhìn.
Những thiên tài vào thế giới lữ giả đã khá lâu, bọn họ không thể luôn nhìn bia lữ hành chằm chằm.
Đặc biệt là người dẫn đường những thiên tài bị đào thải, hoặc người đại hậu phương hầu như không hiện lên bia lữ hành. Ví dụ như mượn kiếm huynh, vì tiềm lực của Vu Nhai 'quá tệ', chưa xuất hiện trên bia lữ hành nên gã hầu như không quan tâm.
Đôi khi mượn kiếm huynh uống ít rượu để vơi bớt nỗi sầu. Mượn kiếm huynh vốn cho rằng Vu Nhai sẽ giúp đời gã lên hương, ai ngờ bi kịch. Mượn kiếm huynh có thể trách ai? Lúc bị trục xuất đến Bắc Đẩu mượn kiếm huynh đã không có hy vọng gì, là Vu Nhai khiến gã dấy lên niềm tin. Nhưng có hy vọng rồi mất đi sẽ càng bi thương hơn, mượn kiếm huynh cứ tưởng Bắc Đẩu đoàn sẽ dẫn Vu Nhai cùng chiến đấu.
Nhưng chết tiệt là không biết Vu Nhai làm cái gì mãi không thấy hắn đuổi theo, tham gia vào Bắc Đẩu đoàn. Thời gian đã lâu, mượn kiếm huynh dần không ôm hy vọng nữa. Mượn kiếm huynh không chú ý bia lữ hành mỗi ngày đỡ khỏi phải nhìn mặt đám Bạch Trọc.
- Ủa? Có người muốn vào khu vực vòng giữa? Hai người, bị thiếu não sao?
Tóm lại bây giờ có rất nhiều người đang chú ý, bọn họ chớp mắt, suy đoán về Vu Nhai, Vong Linh huynh giống như đám thương binh kia. Đặc biệt khi phát hiện người đó là Vu Nhai bọn họ càng nổi lòng coi khinh.
  • Băng bà bà, xem ra người không cần lo đồ đệ chọn nam nhân này, hắn chết chắc.
  • Đúng vậy! Ánh mắt đồ đệ của Băng bà bà thật tệ, trông người này rất ngu.
  • Ha ha ha ha ha ha! Nhưng Minh bà bà không lấy tiền được.
Các cường giả thần giai đùa giỡn nhau, không quan tâm hành động của Vu Nhai. Nếu không phải vì Băng bà bà, Minh bà bà thì các cường giả thần giai không thèm nhìn Vu Nhai. Có nhiều thiên tài như thế, ai quan tâm một kẻ ngốc?
Băng bà bà đắc ý cười lạnh, tâm tình rất tốt. Minh bà bà thì bất đắc dĩ nhún vai.
Vẫn có người chú ý, Dương Như Tiêm vội chạy đi kéo mượn kiếm huynh say chếch choáng lại?
- Bạch Ly, Bạch Ly, mau nhìn kìa, Vu Nhai . . .
Mượn kiếm huynh còn đang say, khi gã thấy Vu Nhai liền tỉnh táo ngay.
Mượn kiếm huynh mở miệng nói:
- Hai người mà muốn vào khu vực vòng giữa?
Bạch Trọc mỉam ai:
- Bạch Ly, phục ngươi thật, đây là người mà ngươi chọn? Ha ha ha ha ha ha!
Mượn kiếm huynh phớt lờ Bạch Trọc. Mượn kiếm huynh hiểu biết Vu Nhai, tiểu tử này tụet đối sẽ không làm chuyện không nắm chắc. Vu Nhai đã dung hợp quy tắc chi nguyên, khi vào khu vực vòng giữa không bị quái thú công kích. Mượn kiếm huynh dần tỉnh rượu, gã nhìn chằm chằm từng hành động của Vu Nhai.
Lúc này nhiều người quan sát Vu Nhai, đa số chờ xem hắn chết như thế nào. Chỉ có mượn kiếm huynh tràn đầy niềm tin. Gần, Vu Nhai sắp đến gần địa bàn quái thú.
Khi Vu Nhai đặt chân vào địa bàn quái thú thì mấy con quái thú lúc trước giết người đến đỏ mắt rống to:
- Grao!
Không có khúc nhạc dạo, đám quái thú xông lên ngay. Mấy con quái thú toàn là thánh giai nhị đoạn, lực lượng tổ hợp lại siêu khủng bố.
Vu Nhai khẽ nói:
  • Vong Linh huynh, yểm hộ giúp ta.
  • Được!
Vong Linh huynh như bóng với hình, rất tin tưởng Vu Nhai.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Nói này Đế Long huynh, ngươi đã nghẹn rất lâu đúng không? Có muốn lên sân khấu?
Tay Vu Nhai cầm một thanh cự kiếm, là cự kiếm lúc trước Lạc Thiên kiếm linh tặng cho, tạm thời Vu Nhai chưa rèn dung hợp những long cốt có được trong long quật nhưng nhờ Cổ Đế Long Linh bám vào đã biến thành thần kiếm. Mặc dù chỉ xem như là thần kiếm mới nhập môn.
Mấy hôm nay Cổ Đế Long Linh không ngừng dung hợp thanh kiếm này, oán khí Vu Nhai không chịu rèn cho nó đa tan biến hết.
Cổ Đế Long Linh như muốn trút ra oán khí mấy ngàn năm, thân kiếm phát ra tiếng gầm mãnh liệt:
- Grao!
Kiếm đạo thành thánh bộc phát từ người Vu Nhai, vẫn chỉ là kiếm đạo, không dung hợp thánh đạo khác. Vu Nhai mỉm cười vung Đế Long kiếm kỹ.
- Cái gì?
Nhiều người trông chờ Vu Nhai bị xé xác bỗng chốc la hoảng lên, vì bọn họ không thấy mấy con quái thú mà là bóng kiếm cực kỳ bá đạo. Mọi người biết bóng kiếm này không thua mấy con quái thú.
- A? Kiếm đạo thật bá đạo, tiểu tử này có chút bản lĩnh.
Cường giả thần giai nhíu mày, khá kinh ngạc khi Vu Nhai rút kiếm nhưng chỉ có thế.
Mượn kiếm huynh siết chặt nắm tay nhìn chằm chằm hình ảnh trên bia lữ hành. Bất giác đám bằng hữu nam nhân ẻo lả của mượn kiếm huynh tụ tập lại, bọn họ là hậu thuẫn vững chắc nhất của gã. Hiện tại là giây phút cực kỳ quan trọng với mượn kiếm huynh.
- Có bản lĩnh, nhưng còn sớm, quái thú sẽ tụ lại ngày càng nhiều.
Khu tập trung, những thiên tài bị thương càng ghen tỵ hơn. Cứ tưởng là một kẻ thiếu não, tiềm lực dở tệ ai ngờ có thực lực như vậy. Nhưng càng về sau càng nhiều quái thú, sớm muộn gì tiểu tử này sẽ bi kịch như bọn họ.
Còn những người trong đại hậu phương từng chứng kiến thực lực của Vu Nhai thì mong chờ hơn.
- Grao!
Đúng như bọn họ nói, quái thú ngày càng nhiều, càng mạnh hơn. Quái thú điên cuồng nhào tới không chết không ngừng, nhưng vẫn thấy bóng kiếm to lớn mà bá đạo xẹt qua, đám quái thú lại chết đi.
Những quái thú vô cùng vô tận xông lên, càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc.
- Vong Linh huynh, cẩn thận chút, chúng ta xông lên! Giết!
Vong Linh huynh im lìm đi theo sau Vu Nhai, dọn dẹp cá lọt lưới cho hắn. Vu Nhai thì mang theo kiếm bá đạo xung phong, có sức lực đánh mãi không mệt, huyền khí liên miên bất tận. Vu Nhai đã cảm ngộ địa diễn khu vực vòng trong, lần thứ hai áp súc huyền khí, nếu bóc tách huyền khí ra được không biết số lượng nhiều cỡ nào.
- Không thể nào! Sao sức chiến đấu của hắn mạnh như vậy? Đây là vô số quái thú thánh giai nhị, tam đoạn, sao hắn có thể di tới?
Người ở khu tập trung đều đứng dậy, khó tin nhìn Vu Nhai chằm chằm. Mong đợi của bọn họ đã tan vỡ, Vu Nhai thể hiện sức chiến đấu đả kích niềm tin tan tác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK