Mục lục
Triệu Hoán Thần Binh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kế tiếp, tim Độc Cô Chư chợt thắt lại.
Nghiệm chứng huyết mạch, mặc dù có phần nắm chắc, nhưng vẫn khẩn trương.
- Độc Cô Nhai, nhỏ máu của ngươi lên trên thanh kiếm này!
Dưới sự chứng kiến của rất nhiều người vây xem phía dưới, Độc Cô Chiến U sau khi tuyên bố tin tức Vu Nhai giành chiến thắng, lại lấy ra một thanh kiếm.
Thanh kiếm này dài chừng ba thước, dường như làm bằng đá, không cảm giác được nó có uy lực gì. Các nhân vật lớn có mặt ở xung quanh đó đều tới xem. Trên mặt Độc Cô Cửu Tà cũng lộ vẻ mong đợi. Đương nhiên người nhà của Độc Cô Cửu Tiên cũng vô cùng chờ mong. Hắn đang mong đợi thanh kiếm lớn này sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.
Ngược lại, Vu Nhai không có mong đợi gì. Độc Cô gia cường đại tới mức nào đi nữa, nhiều người có nhân phẩm tốt hơn nữa cũng không lấn át được những gia hỏa ở dưới đang lộ rõ sát tâm đối với hắn. Đồng thời cũng không lấn át được phụ thân, kẻ phụ tình kia!
Hắn thờ ơ nặn ra một giọt máu, nhẹ nhàng rơi vào bên trên thanh kiếm lớn...
Ầm...
Thanh kiếm cũng không có bất cứ vấn đề gì. Chỉ là trong đầu Vu Nhai dường như có thứ gì nổ tung. Một kiếm ý vô cùng mãnh liệt cợt đánh úp về phía trong ý thức của Vu Nhai, trong nháy mắt khiến toàn thân Vu Nhai cứng đờ!
- Tiểu tử Vu Nhai, mau lên. Mau chóng tiếp nhận kiếm ý này. Đây chính là các loại truyền thừa!
Khắc Liệt Luân Tư có phản ứng đầu tiên.
  • Tiếp nhận chúng sao?
  • Đúng vậy. Nếu như ngươi không tiếp nhận, ý thức của ngươi sẽ bị kiếm ý này phá hủy!
Khắc Liệt Luân Tư quát lên.
- Mẹ nó. Đây không phải chỉ là một thanh kiếm dùng kiểm tra huyết mạch thôi sao? Chẳng lẽ thanh kiếm này cũng là Thần Binh gì đó? Chẳng lẽ một giọt máu của ta có thể khiến nó nhận chủ sao?
Vu Nhai nghiêm mặt, nhưng trong lòng thầm kêu lên.
Hắn sẽ không may mắn như vậy chứ? Chỉ có điều với loại thanh kiếm lớn dài ba thước này, hắn phải dùng như thế nào?
- Ngươi còn suy nghĩ cái quỷ gì nữa chứ? Nhanh chóng dung hợp kiếm ý đó, đối với ngươi, mới có tác dụng. Bên trong thanh kiếm này không có Binh Linh. Nếu ta đoán không lầm, chắc hắn nó nhiều năm được Độc Cô Thần Thành hun đúc mới phát ra, hoặc là có người đã từng sử dụng nó để rèn luyện kiếm ý.
Vu Nhai gật đầu, nhanh chóng dung hợp và tiếp nhận kiếm ý này. Về phần chuyện bên ngoài, có quỷ mới biết được.
Vu Nhai không biết, sau khi hắn nhỏ một giọt máu, trong nháy mắt bên ngoài trở nên yên tĩnh.
Thanh kiếm lớn dài ba thước vốn có bộ dạng Ta rất bình thường, nhưng ngay khi Vu Nhai vừa nhỏ máu, trong nháy mắt biến thành Ta rất cường đại. Một kiếm ý mãnh liệt từ đó phát ra ngoài. Đồng thời thanh kiếm đã biến thành màu đỏ như máu. Càng lúc màu đỏ càng đậm. Cuối cùng chỉ thấy thanh kiếm lớn bay vút lên trời cao, lơ lửng giữa, có chút run rẩy.
Độc Cô Chiến U và các cao thủ xung quanh đều xoay lại nhìn nhau. Trên khuôn mặt mỗi người, dù đã được che, vẫn không giấu được vẻ khiếp sợ.
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên cũng ngây dại, cố gắng lắc đầu. Khóe miệng Độc Cô Cửu Tà thoáng cong lên, bộ dạng như muốn nói ta đã biết sẽ như vậy. Cuối cùng là binh sĩ Tướng Binh Sư và những người phía dưới, sắc mặt mỗi người đều lộ vẻ khiếp sợ.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, thanh kiếm lớn lại khôi phục lại bộ dáng lúc trước. Đồng thời Vu Nhai đã mở mắt ra. Hắn chớp nháy vài cái, nhìn thanh kiếm lớn không có bất kỳ biến hóa nào, sau đó lại tiếp tục nhìn vẻ mặt của mọi người. Trong lòng hắn cũng có chút bồn chồn. Sẽ không phải đã xảy ra vấn đề gì chứ?
Trong lòng hắn đang chuẩn bị triệu hoán Tiểu Thúy bất kỳ lúc nào để chạy trốn. Đồng thời hắn hỏi:
  • Sao vậy, huyết mạch của ta có vấn đề gì sao?
  • Độc Cô Nhai, từ hôm nay trở đi ngươi chính là con cháu áo bào tím của Độc Cô gia. Áo bào tím và tất cả đãi ngộ của ngươi, ta sẽ đưa tới. Rất nhanh ngươi có thể nhận được. Ngươi cũng có thể đưa ra yêu cầu. Chỉ có điều, ngươi bây giờ vẫn phải theo ta trở về đến trung tâm của gia tộc. Ta phải kiểm tra ngươi một lần nữa!
Giọng nói của Độc Cô Chiến U trở nên rất trầm thấp. Hắn chậm rãi ra lệnh. Xung quanh không có bất kỳ người nào phản đối.
Vu Nhai tiếp tục chớp mắt.
Xem ra không có vấn đề gì. Chỉ có điều, tại sao bầu không khí lại có phần cổ quái như vậy?
- Đi thôi. Hiện tại ngươi hãy cùng ta trở lại!
Độc Cô Chiến U tiện tay ra một chiêu, trực tiếp gọi một con Kiếm Điêu tới. Đồng thời không đợi Vu Nhai phản kháng, đã kéo hắn đi tới khu vực trung tâm của Độc Cô Thần Thành. Cho đến lúc này, mọi người xung quanh như muốn bùng nổ.
  • Làm sao có thể như vậy được. Lần kiểm tra vừa rồi, không ngờ huyết mạch của hắn lại tinh thuần như thế. Sợ rằng dòng chính cũng không tinh thuần được như vậy đi?
  • Đúng vậy. Gia hỏa này sẽ không phải là con tư sinh của gia chủ chứ?
  • Ăn nói cẩn thận một chút. Cho dù đó là sự thật cũng không thể nói lung tung!
Đây chính là những nhân sĩ nhàm chán phía dưới, cũng chính là những khán giả đang nhiệt tình bàn tán. Phía trên lại hoàn toàn bất đồng. Đặc biệt là lão nhân trước đó đã bình luận Vu Nhai có thể lấy cục gạch Binh Linh thay thế Kiếm Linh. Hắn khẽ nói:
  • Huyết mạch phản tổ, lợi hại! Lợi hại!
  • Không có khả năng. Không thể như vậy được!
Người nhà của Độc Cô Cửu Tiên liều mạng lắc đầu.
- Thanh Viêm thúc tổ, huyết mạch phản tổ là chuyện gì vậy. Điều đó có nghĩa là huyết mạch của hắn rất gần với tổ tiên sao? Độc Cô gia chúng ta có phải là không có loại huyết mạch này hay không? Không lẽ huyết mạch của hắn là tinh thuần nhất?
Độc Cô Cửu Tà quay người hỏi.
- Cũng không phải là như vậy, chỉ có chút dấu hiệu phản tổ mà thôi, cũng không phải quá gần, nhưng rất lợi hại. Độc Cô gia chúng ta truyền thừa bao nhiêu năm, ngươi hẳn đã rõ ràng!
Độc Cô Thanh Viêm gật gù đắc ý nói:
- Về phần có tinh thuần hơn hắn hay không, Độc Cô gia nhiều người như vậy nhất định sẽ có, nhưng cũng không nhiều. Giống như gia chủ, cũng là phản tổ. Thế hệ các ngươi cũng có.
Dừng một chút, Độc Cô Thanh Viêm tiếp tục nói:
  • Cũng có chút phản tổ tiềm ẩn. Hiện tại không nhìn ra được. Sau này nếu có một cơ hội, sẽ lại đột nhiên bạo phát. Có lẽ trên người ngươi và ta đều sẽ có. Nói chung, Độc Cô gia chúng ta những người có huyết mạch phản tổ sẽ không vượt quá mười người.
  • Nói như vậy, Độc Cô Nhai không phải đáng được coi trọng sao?
  • Coi trọng thì khẳng định sẽ có, nhưng cũng không khác với các ngươi là mấy. Ai bảo Huyền Binh bản mạng của hắn là cục gạch? Nhưng phía sau có vài người muốn hãm hại hắn... Hừ, sợ rằng Hình Kiếm Các thật sự sẽ có động tác lớn.
Lão già kia thở dài, lắc đầu nói.
Cục gạch, lại là cục gạch. Không biết cục gạch này muốn hại Vu Nhai đến khi nào.
Độc Cô Cửu Tà nhún vai. Hắn cũng không để ý tới những điều khác, nhảy lên Kiếm Điêu, phóng về phía khu vực trung tâm gia tộc.
Những người khác chỉ tới xem náo nhiệt. Tối đa là có thêm một vài đề tài để ình bàn tán mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK